Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi ( Lê Văn Sen)

Tập thơ “Tôi yêu” của nhà thơ Anh Chi hay còn gọi là Lê Văn Sen được viết vào năm 1972 gồm 21 bài thơ. Tập thơ Tôi yêu của Anh Chi viết về nhiều chủ đề khác nhau như chủ đề về cây, về núi rừng, về bạn bè, tuổi thơ… tất cả góp nhặt lại tạo thành trang trơ “Anh Chi” với vô vàn ý nghĩa sâu lắng.

Tập thơ “Tôi yêu” của nhà thơ Anh Chi hay còn gọi là Lê Văn Sen được viết vào năm 1972 gồm 21 bài thơ. Tập thơ Tôi yêu của Anh Chi viết về nhiều chủ đề khác nhau như chủ đề về cây, về núi rừng, về bạn bè, tuổi thơ… tất cả góp nhặt lại tạo thành trang trơ “Anh Chi” với vô vàn ý nghĩa sâu lắng.

>>> Xem thêm:

Nội Dung

I.

Những trang sử xưa cho con yêu chân thật
Nhân nghĩa của cha ông
Những trang sử xưa cho con tự hào hết mức
Hùng khí non sông
Trong những ngày đầu tưởng đời mình sẽ thiếu Bác
Con tìm về những điều đã gặp
Trong trang sách xưa
Con lại được có Bác! Bác Hồ.
Từ Hùng Vương tính đi
Dài lắm, nhiều khi con chưa đủ hiểu
Những điều cha ông gửi lại cho đời sau
Hôm nay bỗng vào gần với nhau
Những yêu thương, những đau khổ,
Những mốc thời gian ghi vinh quang
Thành giản đơn
Cho hôm nay con gặp cả
Ở ngay trong lòng mình
Cùng lúc nhìn vào thấy vầng trán Bác!

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

II.

Thật sự lớn rồi con biết lo toan nhiều việc
Công việc của con như là biết nói;
Hạt gạo thành rồi nói về một nắng hai sương
Quả ngọt quả ngon nói về mồ hôi, thời vụ
Nhà máy lớn lên trong mùa gian khổ
Rạo rực những tiếng tương lai
Đường mới mở ra không nói về chiều dài
Nói về đích của mình là tuyền tuyến…
Con trở về những điều con hằng nghe xao xuyến
Thấy tất cả cùng nói một nỗi: miền Nam!

Hạt gạo, quả ngon là tiếng yêu thương,
Nhà máy là tiếng của niềm chia xẻ,
Con đường là tiếng thân gần hơn cả
Tiếng thiết tha đưa mình tới chốn mình đi
Con nghe, con nghe… để được thấy Bác, Bác Hồ!
(Bác hay nói miền Nam trong tim Bác)
Ôi trong ấy, trong tất cả ấy lại là nhịp tim của Bác
Cái công việc con làm, công việc con yêu!

III.

Thật sự lớn rồi con biết gọi Bác
Cho quân thù phải sợ con.
Dù chúng thù ghét con, chúng còn phải hiểu
Bác trong lòng con là khô mấy cũng làm
Bác trong lòng con là gian nan nào cũng vượt
Bác trong lòng con là dù phải là đốt cháy cả Trường Sơn
Cũng phải giết hết giặc!

Bác ở trong lòng con rồi, rất thật
Quân thù nhìn con điên cuồng thù ghét
Con thấy lòng mình hiền minh,
Quân thù tấn công con độc ác
Con vẫn lớn lên chân chất dịu dàng
Bác ở trong lòng con rồi! Tóc Bác như bông
Tóc Bác như một vầng nhân nghĩa.

IV.

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Còn phải thông nhất Bắc – Nam
Mới dồn cả sức làm cho non sông to đẹp
Nhưng có Bác trong lòng
Ôi! Tim con, tim con cứ đập đập dồn
Như thể sắp đến nơi hẹn hò đến!
Con sẽ gặp những điều đẹp hơn hôm nay mộng tưởng
Con cũng không e thẹn rụt rè,
Những cái con gặp con quý hơn hôm nay con nghĩ ra
Con cũng tự nhiên mà đón lấy.
Bởi hôm nay con biết bảo mình
Ngày mai đấy!

Khi quanh con tất cả vẫn hôm nay vậy
Nhìn cây xanh kẻ vô tư có thể hiểu là bình yên
Nhìn bình minh kẻ xa lạ có khi nghĩ đến màu máu
Nhưng con hiểu hôm nay là chiến đấu
Hôm nay là hy sinh.
Và tim con cứ đập dập dồn
Biết chắc ngày mai đang gần lại!
Xúc động lớn và sâu xa đến vậy
Lại từ ngày lòng con
Nơi có ánh mắt như sao của Bác!

(17-5-1971)

Tặng Hương

Cây bàng như cái ô che nắng tuổi thơ.
Cây phượng đỏ cùng ve thức mùa hè dậy.
Gợi nhớ làng quê là những thân tre.
Cây đại thụ trong rừng cổ kính
Nhắc với ta hoài dáng đứng ông cha

*
Cây táo vườn em chua chua cứ khen ngọt
Cây nhãn vườn anh mùa hạ em vít cành
Mái tóc em nuôi bằng hương bưởi, hương chanh
Anh ước lớn như cây rừng vươn thẳng.

*

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi
Lần này anh ra trận.
(Cây đã đánh giặc bao đời rồi!)
Ngụy trang trên lưng reo suốt đường dài.
Cây trăm rừng thành trăm chiến luỹ.
Tre hóa chông nhọn khi đất nuôi tre giận dữ
Trận địa trên đồi lá cọ nghiêng như­ nón bài thơ.

*
Tình nghĩa lằm em ơi!
Cây bao đời để lại ôm lấy đất.
Cũng nh­ư đời mình được Bác Hồ chăm sóc
Cây ơn Ng­ười xanh rợp n­ước non ta.

*
Ngày mai, đến ngày mai giết hết giặc
Trên những nẻo đường ta dắt nhau đi
Em kể chuyện gần, anh nói chuyện xa…
Cây trên đầu lao xao trong niềm xúc động
Cây vào trong chuyện cuộc đời ta.

(2-1970)

Cuộc đời cha bắt đầu từ yêu thương của bà nội
Bà ru cha những lời xưa để lại
Câu hát ru, vẫn những câu hát ru!
Xa xăm con nghe… giọng buồn của bà.

Mẹ mang cho con tình ý ngày xưa
Khi con còn nằm trong vòng tay mẹ,
Con chim thật chao nghiêng ngoài cửa
Còn có một con chim bay trong lời ru…

*
Cuộc sống ngày ấy đợi cha
Cho bàn tay sớm sần lên vết chai đời thợ,
Một câu hỏi nung nấu lòng ng­ười
Xưởng máy, mồ hôi của cha sao lại thuộc về chúng nó
Trái tim trẻ chưa yên đã căm uất rồi!

Khi con lớn lên vững trãi thành người
Đãcó trong tay mình tất cả
Mỗi buổi còi tầm gọi con đi suốt phố vui
Con mong biết yêu th­ương để hiểu nghĩa cuộc đời.

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Từ kiếp sống nhọc nhằn
Bàn chân đã khô đen cha tìm đền Đảng
Đảng dạy cướp chính quyền

Cha lại đi suốt trường kỳ kháng chiến
Qua con đường dài và nhiều năm tháng

Bàn chân con với chân cha rất giống
Cái gan góc cha để lại cho!

Bước đầu tiên con đi từ niềm vui
Thời gian mênh mông là ước mơ chờ đợi.

Nghĩ về hôm nay, mai sau, con cứ nghĩ về ngày ấy
Nghĩ về đời mình con nghĩ tới đời cha,
Cha sinh con, Đảng dạy cha tìm cho con hạnh phúc
Nước mắt muốn trào, con hiểu hết sâu xa
Con được bắt đầu trong Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà.

(6-1970)

Con sông trước nhà

Sông kể chuyện suốt ngày đêm
Về rừng, về núi… những miền sông qua
Chuyện nhiều nhất là ước mơ
Sẽ về biển! Ôi, như là tình yêu.

Tỏ tình

Anh như từ đất nẩy mầm
Hương đời nở nhựa đất nuôi hoa tim này
Hai lăm năm, nở rồi đây
Em ơi nhận lấy hương này hoa yêu.

Sống nhờ đất, chết gửi thân cho đất

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

I
Mẹ sinh tôi cắt rau đem chôn
Một phần thịt gửi vào với đất
Tòi có một cuộc đời
Như trước kia mẹ tôi có một cuộc đời
Cha tôi, anh tôi và bao nhiêu về trước
Thực sự có cuộc đời…
Tóc đen, da bánh mật
Bàn tay lấm láp
Niềm vui Iộ ra miệng cười
Xúc động lộ ra khóe mắt
Những con người
Ôi, những cuộc đời!
Lành như đất
Nở từ lòng đất

Màu xanh của lá
Dịu dàng
Màu vàng hạt lúa
Ấm no…
Đất sinh ra
Đất cho màu sắc ấy.

II
Hơn ba trăm ngàn cây số đất
Hơn ba trăm ngàn!
Sau bài địa lý, đêm nằm thấy khó ngủ
Giường tôi nhỏ con con
Bên ngoài kia gió trăn trở
Qua những ngọn cây, qua những mái nhà…
Gió chạy trong đêm bao la
Đêm bao la trong kích thước của đất.

III
Ngày một nhiều những xúc động
Bởi cuộc sống đáng yêu

Nhìn ra sau nhà thấy núi cao
Biết gió mát thổi về đây từ biển…
Những nơi ấy tôi chưa từng đến
Nhưng tôi biết ở đấy có những cuộc đời!

Lòng tôi đã biết khao khát
Hòn đất cầm muốn gọi hòn đất ơi!

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

IV
Những vùng đất mới, những vùng đất mới,
Chẳng cuộc đời nào đi hết được đâu!
Toi không thể sống trước kia và dài mãi về sau
Nhưng được hôm nay trả ơn cho đất
Chính những ngày
Mà lứa hoa này của đất
Đã có Đảng kết lại thành vòng!
Hòn đất! Bác Hồ ta hôn
Hòn đất! Không muốn làm hai phần Nam Bắc
Hòn đất! Mồ hôi xưa chưa khô mồ hôi nay lại ướt
Hòn đất! Có thêm máu anh hùng…

Hòn đất! Cầm tay tôi muốn ghì vào lòng
Hôm nay đất nặng lắm!

V
Tôi từng là trẻ thơ
Tôi dần dần khôn lớn
Chính từ đất này
Tổ quốc tôi!

Tôi từng biết
Đất dịu dàng bề mặt
Đất rạo rực bề sâu
Đất mênh mông cho những khát khao
Và tình yêu đất hôm nay
Tôi hiểu chưa bao giờ nặng thế.

Vô cùng tự hào, vô cùng giản dị
Hôm nay và muôn vàn về sau
Tôi được sống trong tình yêu
Của đất!

Em ơi,
Đêm đã về khuya
Giữa rừng sâu – ngày mai vào trận đánh
Qua kẽ lá giọt sao xanh lấp lánh,
Anh lại nhớ em
Như mọi lần
Nỗi nhớ lật từng trang kỷ niệm…

Xóm nhỏ xanh xanh nuôi em khôn lớn
Cũng là nơi anh gửi trọn tuổi thơ,
Nơi khi ngủ hồn lâng lâng trong những câu ca
Tiếng mẹ nâng ta bay bổng.
Nơi con chuồn chuồn làm anh quên trưa nắng
Còn em xúc cát bán gạo dưới bờ tre
Tay em lọ lem
Tóc anh vàng hoe
Chiều về mẹ mắng.
Rồi ta vụt lớn!
Anh mơ làm kỹ sư xây dựng
Còn em muốn làm cô giáo mai sau.
Anh hứa xây cho em ngôi trường thật cao
Giữa lùm xây xanh trong xóm,
Cho em bước lên bục giảng
Với bài thuở dựng nước của ông cha.
Những anh chưa kịp làm kỹ sư
Anh lại cầm súng
Không thế sao được khi quân thù xả đạn
Vào xóm xanh xanh, vào ước mơ!…

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

…Ngày anh đi mắt em cười tiễn anh
Một chiều, đầy nắng
Khi đó anh muốn nói với em
Là ước mơ không bao giờ ngừng lớn!
Và anh muốn hẹn
(Bằng chờ ngày mai!)
Với quê hương, với màu xanh của cỏ cây,
Với em, với ước mơ nung nấu
Nhưng không nói được gì
Anh thầm tính ngày em thành cô giáo…

Em ơi, anh muốn gọi em
Vì ngày mai anh lại vào trận đánh,
Qua kẽ lá giọt sao mải mê lấp lánh.
Anh muốn gọi em.
Vì kỷ niệm, bao nhiêu kỷ niệm
Cũng mong giờ ra trận cùng anh.

(1-1969)

Tôi đến hang núi
Sau những bạn tôi ba năm…
Không khí trong hang nồng hơi dầu máy
(Trước đây đá lạnh và tanh)
Trần hang căng bằng ni-lông
(Mưa lừng chui gia thớ đá)
Phòng khách là một ngách hang nhỏ
(Những ngày đàn đây là chỗ ngủ
Ôm nhau chống lạnh quên đá nhọn dưới lưng)
Tôi đến đây sau các bạn tôi ba năm
Nghĩa là sau một thời gian ác liệt,,,

Ngày phá đá mở hang
Anh thợ trẻ đêm mơ xô vào lưng bạn
Bác thợ già nhớ lần đầu kháng chiến
Hay kể cho thanh niên nghe chuyện xưa ở rừng sâu
Các cô gái tranh nhau
Những bông hoa nẩy từ vách đá.

Đã ba năm, ba năm lòng núi
Ôm những ca ngày, ôm những ca đêm…

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Bao vất vả trước khi có chuyến hàng
Những chuyến hàng tuyền tuyết mong đợi.
Sương mùa lạnh khét đặc như khói,
Nước mùa mưa gặm da bàn chân,
Sương trong núi và nước mưa trong núi
Chẳng có nơi đâu độc hơn!
Đá trên đầu rùng mình khi bom dội
Thương nhau, thương máy
Lại thương hang
Bao tâm sự đều có chuyện những chuyến hàng
Đi ra chiến trường, từ đây, hang núi

Những cỗ máy nối nhau
Tiếng người, tiếng máy như niềm vui lòng đã lên tiếng nói
Những gì hôm nay tôi thấy
Cứ gợi về ngược thời gian
Niềm vui, vất vả của ba năm
Hang núi này cất giữ
(7-1970)

Thân tặng T- Quang

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Mở đầu

1.Cứ nhìn vào ba lô của nhau
Là chúng tôi thấy tâm tình nhau ở đấy.
Cái ba lô như tấm lòng bộ đội
Thấy quần áo, chăn màn là thấy nếp sống hành quân,
Thấy tấm ảnh, lá thư là thấy vùng quê ở lại,
Cuốn sổ tay xinh xinh là lời nói
Của bạn mình thì thầm với một nơi xa…

2. Ba lô của Sáng còn có một phong thư
Chưa được mở ra từ khi người gửi đi chưa dán lại Chữ viết bên ngoài đã nhòe vì nước mưa
Nước mưa vô tình khép lại một nỗi niềm muốn mở,
Và thêm nữa là những con chỉ thêu óng ả
Những sắc màu sao mà gợi nhiều
Đồng chí ơi, đồng chí thân yêu!
Tôi muốn hỏi nhưng cứ chờ lời Sáng.
Anh lại mở ra một tờ tranh khổ rộng
Tôi hiểu hiểu rằng lại một chuyện tâm tình…

Phần hai

1. Những ngày cuối năm có ai thật lạ
Làm nôn nao lòng người.
Những ngày cuối năm có những cơn mưa
Đường nhão ra thử lòng chiến sĩ.
Sáng đã đi tới đoạn đường rẽ
Anh biết phía trước có một bến cầu
Nới ấy có những ánh mắt gặp nhau
Những nụ cười gặp nhau, những tấm lòng gặp nhau
Nhiều hơn mọi nơi trên đường chiến dịch.
Tới bến cầu điều Sáng trong nhất
Là được nhờ xe đỡ một đoạn đường.
Đường xuống bến sao vắng lạ lùng,
Ngày cuối năm bóng tối đến đột ngột
Mưa phùn mùa đông cho bóng tối càng đặc.
Cái mệt một ngày, cái lạnh mùa đông
Khiến Sáng ngả nghiêng khi đạp những lườn bùn
Những vết xe cày lên nhầy nhụa…
Vẻ lặng im của bến cho Sáng thêm, Sáng nhớ
Một dáng đi bận một tiếng nói trong
Mưa lạnh mùa đông, bóng tối như bưng
Sáng bỗng khát một bếp lửa

Bóng tối hay giấu trong mình điều lạ
Sang chưa biết trước anh là một căn nhà,
Bóng tối và mưa giấu đi một ánh đèn mờ
Nhưng căn nhà hiện ra đột ngột cùng một giọng nói

2.Nghiêm trang đến mấy Sáng cũng chẳng giật mình
Giọng quát hỏi là giọng một cô gái
Nghiêm trang hơn, cô gái lại quát hỏi
Nhưng đây là tiếng nói trong…

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Vào trong nhà rồi, cô gái cười đón anh
Khi biết anh là bộ đội
Đời bộ đội, cuộc đời bộ đội
Nhà ở có biết bao nhiêu nơi
Mái rạ đồng quê, nhà sàn vùng núi…
Và cả căn nhà nhỏ bên sông này đây.
Cô gái gác bến, căn nhà gác bến
Cho Sáng nguôi đi cái khát một bếp củi hồng

3. Nụ cười cô gái sao mà dễ thân.
Chén nước nóng Sáng thấy ngon quá
Cô gái bảo anh nghỉ tranh thủ nghỉ chân chờ.
Sáng thấy cô gái cũng đang chờ những đoàn xe
Đêm nào cũng qua đây ra trận, ra trận.

Sáng thầm cảm ơn cô gái mới quen
Bên ngoài kia là mưa lạnh và bóng tối mùa đông
Nhưng trước mặt anh là người bạn và chén nước nóng

4. Chợt có gì khiến lòng anh xao động
Khi Sáng nhìn khắp lượt căn nhà…

Sáng đã quen với nếp sống này lắm
Nếp sống nhiều gian lao,
Góc nồng nàn là góc thẳm sâu
Trên tất cả, nhiều hơn cả là phàn những trận đánh.
Cũng gian lao nhưng con gái có vẻ riêng hẳn
Sáng bâng khuâng khi gặp trên vách nhà
Ảnh một em bé xinh xinh cắt từ báo ảnh ra
Và ảnh con sông xanh rẽ vào rừng cây đẹp.
Lòng Sáng dịu đi. Và, anh biết ngoài kia
Mặt đất có những vết bom đạn cào rách.
Kẻ thù có thể biết nơi đây đêm đêm những đoàn xe chạy qua
Những đoàn xe chúng sợ và thù ghét,
Chúng có thể biết: để chỉ đường cho xe, nơi đây có một căn nhà
Nhưng trong căn nhà có gì chúng không thể biết

5. Có cái gì gần gũi và thân thiết
Sáng lặng nhìn mãi một bức tranh
Những ô cửa sáng trên một đoạn đường
Nép dưới những chùm hoa đỏ bừng như lửa…

Nỗi nhớ của con người, thật lạ nỗi nhớ
Lại bắt đàu như thế này đây.
Xốn xang lòng anh những hình ảnh phố quê
Những màu đã qua Và những mùa đã tới…

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

6. Sáng bị cắt ngang dòng suy nghĩ
Cô gái hỏi anh đi công tác nơi đâu,
Sáng bảo mình sẽ về thị xã Thanh Hóa.
Đột nhiên anh gặp những tia sáng lạ
Trong đôi mắt người bạn mới đã quen.

Đôi mắt con gái là một tấm giương
Mọi nỗi niềm hiện lên đều dịu dàng thấm mát.
Cô gái ước được đi thay anh
Để lại được nhìn các phố…
Chao! Nơi anh sắp đến là quê bạn anh
Và chuyện anh nghe nhiều về thị xã Thanh Hóa…

7. …Nơi đây không có bập bùng bếp lửa
Chỉ căn nhà nhỏ giữa mưa lạnh và bóng mùa đông
Cô gái bỗng trở về với tình yêu của mẹ
Mẹ như bà tiên hiện ra nơi đầu phố
Khi em đang mong mẹ từ chợ về.
Mẹ như người bạn thân đến kỳ lạ
Chuyện không kể ai nghe, em kể mẹ nghe.
Đã lâu rồi em vắng mặt cha
Khi mẹ giận em, mẹ nạt rồi mẹ khóc…

8. Nơi đây hằng ngày vắng tiếng trẻ ríu rít
Chỉ ầm ầm xe pháo chạy qua…
Tuổi thơ ơi! Tuổi thơ không đi xa
Chỉ đi vào góc lòng em nơi kín nhất.
Xa các em nhỏ nhưng em hiểu hết
Khi nhìn vào lòng em thấy tuổi thơ
Rồi đứa nọ sẽ nối tiếp đưa kia
Để lại đằng sau ngày mỗi nhiều những mùa phượng đỏ,
Rồi đứa nọ sẽ nối tiếp đứa kia
Lần lượt ôm trong lòng những khao khát lạ
Mùa khao khát hôm nay là mùa khao khát thằng Mỹ
Chẳng mấy lúc lại như em, có đứa lên đường

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

9. Nơi đây, nơi đây không có phố phường
Căn nhà nhỏ, bên cầu, dòng sông, một vùng bom đạn…
Bởi vì là phố quê nên kỳ lạ lắm
Em thường được trở lại phố quê
Như những ngày xưa, trong nỗi nhớ.
Phố Vườn Hoa của em như một vườn hoa đỏ
Khi mùa hè từ trên núi nhìn về.
Phố em nhiều phượng, những cây
Nuôi mãi trong lòng những nỗi niềm như lửa…
…Em với bạn bè em là một lứa hoa của phố
Nở bừng rồi gửi hương sắc đến nơi đây.

10. Sáng muốn nói cô gái những lời
Nhưng cứ lặng yên nghe cô gái nói.
Trước kia em cũng ở đoạn đường trên ấy
Với bạn bè một lứa (xung phong).
Có nhiều đứa xưa cùng học một lớp, một trường
Em kể về em như kể về một bầy chim rời tổ…

Từ vùng trời này, cao xanh, em vẫn nhìn thấy phố
Em ơi em, với bạn em như chim chiếm lĩnh trời xa…

11. Đợi đến khi cô gái ngừng hẳn lại
Sáng mới hỏi cô có gửi gì về quê,
Nhưng mẹ và các em cô sơ tán xa rồi
Cô nhờ anh mang lá thư về bưu điện phố quê để gửi.
Chợt cô cất cao giọng nói
Sáng thấy trong tôi mắt như có nụ cười
Cô như trẻ con, lạy đất, lạy trời
Cho mồng một Tết thư về với mẹ.

Và Sáng cũng hồn nhiên như thế
Như trẻ con, anh cầu đất, cầu trời
Sao cho lá thư biết ăn bánh của mẹ,
Cô gái đưa cổ tay che miệng cười.
Họ bắt đầu nói về dự định làm bánh tết
Cả hai người bỗng nhiên hóa thành con nít
Bên ngoài kia bóng tối và mưa tạnh cứ rơi…

12. Đang đưa chuyện cô gái bỗng thốt lên: “Đường thông rồi!”
Sáng lắng nghe, vẫn yên lặng vậy.
Cô gái nói: “Lại còi xe nữa đấy”.
Và Sáng nhận ra tiếng còi xe lẫn trong tiếng mưa.

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Giờ yên tĩnh ở đây đi qua
Nếp sống ở đây trở lại bận rộn.
Xe sau, xe sau nữa rầm rầm xuống bến.
Sáng tạm biệt cô gái ra đi
Cô gái nói theo trong tiếng máy, tiếng mưa
– “Có mang lại mang cho em quà Thanh Hóa!”

13. Có cái gì trong lòng, xao xuyến quá
Chiếc xe đã đưa Sáng đi xa
Anh ân hận là chưa hỏi tên cô gái.
Đời bộ đội bao nhiêu lời dặn dò
…”Anh mang cho em quà Thanh Hóa!”
Đời bộ đội bao nhiêu chuyến đi
Chuyến đi này anh mang câu nói đó…

14. Công việc hoàn thành, Sáng quay trở lại
Lần này những cái trong ba lô của anh
Có thêm mấy con chỉ thêu màu óng ả,
Và một bức tranh vẽ về thành phố
Có công sự chạy dọc vườn hoa…
Để làm quà cho cô gái

Anh mang lại cả lá thư cô gái gửi đi
(Suốt mấy ngày qua cứ buồn buồn mãi
Khi nghĩ tới ý nghĩ vui mồng một Tết thư về với mẹ)
Lá thư bị nước mưa đêm ấy xoá nhoè
Tên người gửi người nhận không thể đọc được nữa

Bến cầu hôm nay có gì khác quá
Cuộc sống đánh giặc cho Sáng hiểu ngay
Những ngày qua, những ngày ấy ở đây
Là một vùng chiến địa.
Cô gái gác bến không còn còn nữa
Đồng chí mới đến đây kể cho
Sáng nghe chuyện đêm vừa qua
Đêm ấy từ đây nhiều chuyến xe đi
Đều mang theo hình ảnh cô gái trong trận đánh
Vóc dáng trẻ trung, sắc màu đỏ sáng
Sẽ luôn luôn ở trước mặt người đi!

Chuyện đêm ấy cô gái đứng đây chỉ đường cho xe
Đất ở dưới chân rùng rùng bom đạn
Cô gái như bức tượng đứng giữa chớp sáng…
Sáng ngồi nghe, lặng lẽ ngồi nghe
Sáng ngồi nghe, sững sờ, yên lặng.
Trước mặt anh là dấu vết còn lại cuộc chiến đấu của bạn
Xa hơn, ngoài kia dòng sông chảy rất êm
Mùa này con nước xanh trong…
Sáng cứ ngồi nghe, ngồi nghe lặng lẽ
Có nhiều con sóng ập đến trong lòng (*)

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Đoạn cuối

1. Các bạn đã hiểu từ đâu Sáng có thêm những vật kỷ niệm,
Và nó đã trở thành của tất cả chúng tôi.
Lúc chúng tôi bóc lá thư ra
(Sau khi đã mang đi nhiều nơi, qua nhiều trận đánh)
Mới biết tên cô gái là Thi

Cũng như những lá thư từ xa gửi về quê
Có khác chăng Thi không gửi tình yêu của mình cho một bản rẻo cao
Một xóm ven sông, một vùng đồng quê hay một làng chài cát trắng
Thi gửi những nỗi niềm thương mến
Về thị xã Thanh Hóa quê mình.
Nơi đâu chúng tôi bảo vệ cũng hiện rõ trời đất nghĩa tình

2. Lúc bóc thư Thi, trước mặt chúng tôi là thị xã Thanh Hóa
Dịp chúng tôi chờ đọc thư Thi là thế.
Lúc ấy gió mát từ phố thổi lên
Ai cũng bảo thấy Thi đang gần mình.

Nếu nói được với Thi, chúng tôi sẽ nói
– Tất cả chúng tôi đang ở quê Thi
Từ sáng đến giờ chúng tôi quật giặc trên bầu trời này đấy
Dưới bầu trời này có phố Vườn Hoa như một vườn hoa đỏ,
Có mẹ, có em… có cuộc đời Thi.
Rồi thay mặt chúng tôi Sáng sẽ tìm đi
Mang những chiến công hôm nay và thư của Thi tới mẹ
Nói với mẹ rằng: Mẹ ơi Thi là đồng chí
Là bạn thân gần, là đồng đội của chúng con…

3. Lúc chúng tôi đọc thư Thi là một chiều tháng sáu
Chúng tôi thấy đường phố đang nhìn lên,
Những ngả đường rất thẳng, rất nhiều cây xanh
Những ngôi nhà khuát dưới màu xanh ấy,
Nhiều chỗ, rất nhiều chỗ ngọn cây đỏ rực như cháy
Thứ hoa của phố gọi gió mát lên,
Cứ quạt mãi vào lòng chúng tôi, quạt mãi!

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

(1971)

Không đề

Đau thương vất vả qua đi
Mai sau ta nhớ những gì hôm nay
Trong muôn điều, có điều này
Tóc mẹ bạc chính những ngày đạn bom!

(Mùa thu 1970)

Tuổi lên năm
Trời còn quá mênh mông
Trong tầm mắt
Những người lớn nói chuyện Lênin
Tôi cứ tin
Người đâu như ở Việt Bắc
Cùng với Bác Hồ.

*
Tuổi mười ba
Những chuyện xa xưa với tôi rất mới
Bao niềm vui trong trang sách tìm đọc vội…

Tôi hiểu dần ra
Có một nước Nga
Rất xa
Lênin ở đó
Tôi hình dung rất rõ
Lênin!
Và vóc Ng­ười cứ lớn
Theo thời gian
Theo tầm nhìn ngày tháng

*
Lớn lên trong niềm vui
Tôi hiểu đất nước tôi
Những tháng năm gian khổ
Biết cả những bàn chân trời xa
Những màu da
Chung một màu máu đỏ,
Đâu uất nghẹn và hờn căm rực lửa
Đều nhìn về
Liên bang Xô viết
Bởi đấy
Là đất nước Lênin!

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

*
Đất nước Lê-nin
Nơi Bác Hồ đã tới,
Vì thế Lênin và đất nước Người
Gần gũi như Hà Nội
Như Bác Hồ của tôi

Cứ mỗi lần chị em khen tóc tôi dài
Tôi lại nhớ tới mẹ.
Tôi lớn lên nhẹ nhàng tươi vui
Còn mẹ tôi
Xưa kia
Rất khổ.
Nên trạc tuổi tôi mẹ yếu hơn nhiều.

*

Tóc mượt mà dài
Là điều con gái ao ước
Tóc tôi mỗi lần bạn bè ve vuốt
Tôi rất vui và đinh ninh rằng
Tóc mẹ còn dài hơn

*

Là bộ đội con gái cũng hành quân
Cũng ba lô và đầu đội mũ
Lần ấy chúng nó “lại toạ độ”
Đất đá quanh tôi bay rào rào
Một hòn đất đạp vào đầu tôi
Sau lần mũ là tóc tôi, dày quá!
Sau đó tôi lại nghĩ
Ngày xưa nhiều gian khổ
Nhất định tóc mẹ dày hơn!

*

Xa mẹ mấy năm
Mấy ngày phép tôi về với mẹ.
Mẹ tôi y như xưa vậy
Lại nấu nước gội
Và vuốt tóc tôi.
Ôi quá vui!
Tôi nghe lòng mình thủ thỉ
Mẹ ơi, con đâu còn bé nữa!

*

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Vô tư quá
Mãi lúc ra đi
Tôi mới nhìn kỹ mẹ
Tóc mẹ có sợi bạc, tóc mẹ thưa rồi!
Hiểu rồi, mái tóc dày của tôi
Chính là từ mái đầu của mẹ!

(1976)

Tặng các bạn trẻ của tôi

I

Chao! Chặng đường tuổi thơ
Sao rất đỗi bình lặng,
Không có gió và không có sóng
Qua rồi, chặng đường tuổi thơ

*

Những gì sau mỗi bước đi
Ta biết sẽ không quay lại
Bao sắc thái đơn sơ đến vậy
Đã ở rất xa…
Tất cả, gửi lai tuổi thơ.

*

Nét mặt nào, cũng ngây thơ.
Nỗi xúc động nào cũng đơn giản
Ơi niềm vui, niềm vui tuổi thơ
Ơi nụ cư­ời, ơi bè bạn
Xa nhau, chào nhé tuổi thơ!

II

Mai ngày sau chặng đời xa
Ta có quay đầu nhìn lại
Cái nơi ta lớn lên ấy
(Cám ơn, cám ơn tuổi thơ!)
Ta sẽ lạ lùng, chính ấy
Cho ta sức lớn vào đời.

*

Mai ngày sau chặng đời xa
Khi ta quay đầu nhìn lại
Sẽ thấy bao nhiêu gian khổ
Chắc bền thêm gót chân ta
(Cám ơn tuổi thơ, tuổi thơ!)
Góp phần cho ta sức ấy.

*

Mai ngày đến lúc tuổi thơ
Đã lắng xuống đáy lòng ta
Mà ta vẫn nhìn vào đấy
Để thấy mình lớn lên mãi
Chính từ tuổi thơ, tuổi thơ!

(1970)

Tặng Quang

Anh muốn đời bay trên đôi cánh mạnh
Cho hồn lên cao cho trí đi xa
Em có đến hãy là gió nâng đôi cánh
Bão tố, nắng mưa… ta cùng qua

1

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Ở quê hương tôi, ở quê hương tôi…
Bao vẻ đẹp như sắc đẹp người yêu.
Những ngày nắng trời xanh rất chân thật
Không gian mênh mông gợi những khát khao
Những ngày mua khí trời như uống được
Hương lá, hương cây, hương quả ngạt ngào

*

Đất nuôi người, vất vả, đất nuôi người
Mỗi mùa đến như kỳ sinh nở,
Người chăm đất như con chăm mẹ
Qua cơn đau để nở những mùa vui…

2

Ở quê hương tôi, ở quê hương tôi…
Rất nhiều điều để tôi yêu tha thiết.
Nhưng mẹ tôi là tôi yêu nhất
Yêu đến muốn gục mãi vào lòng Người.

*

Ai cũng bảo tôi giống mẹ nhiều
Tình yêu của mẹ cho tôi tin như vậy.
Nghĩ về Người tôi như nghe từ xa vọng tới
Một giọng hát âm vang.
…Mẹ chịu hết bao nhiêu nỗi khổ cực
Dành niềm vui nuôi tôi lớn lên…
Giọng hát tôi nghe như tiếng ruộng đồng
Kể về buồn lo, vất vả mà lời chẳng bao giờ nghẹn

3

Ở quê hương tôi, ở quê hương tôi…
Tôi có người cha là niềm kiêu hãnh
Trong mơ hay gặp Người như là vẫn sống
Tôi thấy tay Người dày cộp lớp chai
Những lớp chai của tay cầm súng,
Và bàn chân Người dày dạn sao
Từng len lỏi trong những rừng kháng chiến.

*

Cha hay nhìn tôi cái nhìn sâu thẳm
Mà chẳng nói bao giờ.
Nhưng tôi tin giọng của Người vang động
Như tiếng núi rừng, tiếng sông, tiếng biển,
Như tiếng kèn, như tiếng chiến công.
Khi gặp Người trong giấc ngủ giữa rừng
Tôi hứa với người tôi sẽ là dũng sĩ

4

Ở quê hương tôi, ở quê hương tôi…
Bạn bè thân nhau đến kỳ lạ
Niềm vui, nụ cười hay bắc chước nhau.
Những khuôn mặt nhìn nhau như giương soi
Thấy ước mong là mau như khôn mau lớn
Tâhý khát khao là thành tâm hồn mạnh
Để như chim chiếm lĩnh những trời xa.

*

Đến mùa còi tàu gọi những chuyến đi
Tình thân thành nỗi lo toan không nói
Đứa đi trước mong cho đứa ở lại
Cũng mau được lên đường.
Đứa ở lại bỗng nhớ lạ lùng.
Những thành phố cánh rừng chưa một lần tới,
Và những dáng thân quen bừng trong lửa đổ
Dưới chân là đồn giặc tan tành.
Tôi hay thì thầm rất chân, rất thương
Như các bạn vẫn bên mình vậy
Được sống như nay ta sống anh hùng.

5

Ở quê hương tôi, ở quê hương tôi…
Ở quê hương tôi, thành lời tôi hát
Để đồng đội của tôi được nghe
Trong những ngày đi đánh giặc

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

4-1971

Sắp đi

Ngày mai được đến biển
Gió nồn bỗng thân hơn
Giấc ngủ suốt chiều dài của đêm
Có một vùng nước trời vang động.

Đến

Sóng động, dương reo đất trời mở rộng
Trời nước bao la bởi có nhau.
Ta bỗng muốn yêu tha thiết hơn nhiều
Bởi trước biển lòng ta thành bát ngát.

Về

Sẽ có đêm lòng cồn cào nhớ biển
Sẽ có ngày mắt thèm thấy mệnh mông
Sẽ gọi tình yêu của em như triều dâng
Sẽ gọi cuộc sống lớn lao như biển.

Tặng Sinh

Chiến trường! Anh không ngờ lại rất xanh
Xanh đến dịu dàng lá rừng xanh vô tận
Lại lo cả, lạ chưa, rừng lá nón,
Ngộ nghĩnh quá cái điều liên tưởng
Tần tảo mái đầu mẹ, siêng năng mái đầu ai…

Chiến trường! Như con đường rất vui
Ai cũng trẻ cả nên nhiều tiếng cười
Ai cũng khoẻ nên núi mòn cả đá
Ai cũng thân nhau nên mỗi người thêm nhiều quê lạ
Ai cũng thương nhau nên nghĩ tới giặc càng thù.
Ở chiến trường! Phải rồi quen gian lao
Bữa ăn cũng mang đầy ý ấy
Mưa nhiều lũ về cũng chẳng khó đi lấy gạo
Bom đạn nhiều, chẳng khó lấy rau.

Ở chiến trường! Phải rồi rất dữ dội
Đến quên cả con vắt biết tìm người khi đói máu
Chỉ nhớ nhựa cây bị bom phạt tím bầm,
Đến quên cả vết thương mình chỉ nghĩ về đồng đội,
Thất rất rõ kẻ thù và nhớ nhất hờn căm!

Hiểu chiến trường qua vài dòng thư em
Anh cũng hiểu việc của mỗi người trong năm đánh Mỹ
Mà cứ nhớ em, cứ nhớ chiến trường

1970

Màu xanh của cây xanh
Ta nghe trong tiếng gió
Màu tím của chiều sương
Chỉ nghe êm trên má
Đêm bắt đầu động cựa
Khi bóng tối trùm lên…

Ta nghe đường dưới chân
Rung lên như nổi giận
Tiếng đoàn xe ra trận
Đất truyền nhau mang đi.

Như thì thầm điều gì
Những ngọn đèn ca khuya
Là nỗi nhớ rất bận
Của lòng người hậu tuyết
Nghĩ về chiến trường xa

Ngọt ngào là lời ru
Tiếng những ô cửa sổ
Nói tới con bướm nhỏ
Lượn giữa giấc trẻ thơ…

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Sao trời bị giật thức
Đạn lửa lay không gian
Đêm như thể gầm lên
Tiếng đêm vang dữ dội…

Trời cao sao ngủ lại.
Rồi chìm dần vào mây
Tiếng đêm vang vọng mãi.
Ôi, tiếng của đất này
Là yêu thương tràn đây
Là hờn căm dữ dội!

9-1970

Không khi bỗng thơm lành quá
Và tôi nói:
– Anh yêu màu xanh của cây kia
Anh yêu chiều cao của bầu trời kia
Và yêu đất
Bền bỉ.

Ánh sáng bỗng rực rỡ quá
Và tôi nói:
– Anh yêu trẻ con đẹp ngây thơ
Anh yêu ước mơ của bạn bè trẻ tuổi
Và yêu nỗi vất vả của những người già
Tha thiết

Không khí và ánh sáng
Khiến tôi nói những lời dịu dàng:
– Anh yêu em bằng tình yêu kia cộng lại.
Toàn thân tôi rung lên
Bởi một tình yêu vụt đến mạnh mẽ.

Tôi vùng vẫy
Và muốn ngồi lên
Nhưng trước hết phải nhìn
Thì thấy mình như trẻ lnhỏ
Nằm trong cánh tay người yêu.

Đây là chiến hào…
Em chỉ nói điều gì tôi không nghe rõ
Chỉ biết quân thù phải lùi tất cả
Chỉ thấy một dải bầu trời biếc xanh
Cánh tay em từng thơm thơm
Nay ấm thêm vị đất!

1

Trên đường đi ra trận
Khi nhìn thấy vầng trăng
Tôi thường nhớ những đêm
Trăng lên từ cửa sổ
Tô nằm trên võng nhỏ
Nghe bài hát mẹ ru

2

Trên đường đi ra trận
Lúc chợt gặp vầng trăng
Tô nghĩ đến đường phố
Đã cùng bạn bè đi
Tôi thấy những đôi mắt
Chảy xanh lên lạ kỳ!

3

Nhưng mỗi lần gặp trăng
Cái tôi nhớ nhiều nhất
Lại là một vầng trăng
Rất hiền dịu, rất thân
Với mỗi người trong phố
Vầng trăng giữa khung cửa
Bòm mỹ đốt thành than!

1970

1

Cứ mỗi lần em ngủ
Anh sẽ đến bên em
Để cất giọng nho nhỏ
Kể những chuyện quê mình…

Anh kể chuyện mùa thu
Những làn nước êm đẹp
Để cho em trong mơ
Không thấy bóng tuyết rét.
Chuyện mùa đông anh kể
Cây vẫn mượt mà xanh
Để giấc ngủ bình yên
Em thấy băng tan vỡ.
Và mùa xuân, mùa xuân
Mưa dây bụi trên đồng
Bụi mưa mịn và mát
Vào trong giấc mơ em
Mặc bên ngoài giá rét.
Biển mùa hè rất đẹp
Núi mùa hè gần hơn
Vì mùa hè trời trong
Mọi màu điều rực rỡ…

Em sẽ được thấy cả
Trong chuyện anh ru em.

2

Cứ nhắm mắt lại em
Là sẽ thấy anh đấy
Là sẽ nghe anhn ói
Giọng tha thiết em quen…

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Gió tự do ngoài đồng
Nước ồn ào trên sông
Sao trên trời thao thức
Rạo rực bếp củi hồng…
Em sẽ gặp lại hết.
Bếp củi hồng rạo rực
Như một nỗi riêng tư,
Sao trên trời thao thức
Như kêu gọi ước mơ.
Trên tiếng nước ồn ào
Những cánh buồm sương đẫm
Trong gọn gió tự do
Là người cày cần mẫm…
Có hai sương một nắng
Có tần tảo siêng năng
Trong giọng anh tha thiết
Trong chuyện anh ru em.

3

Anh biết ngày nhớ thương
Đêm em thao thức mãi
Ôi! Sâu xa đến vậy
Là mối tình quê hương
Cháy bỏng đến như vậy
Cũng là tình quê hương.

Ngủ đi, ngủ đi em
Anh không kể gian nan
Không nói máu và lửa,
Anh sẽ đưa bạn cũ
Vào trong giấc mơ em.

Trong mơ, nhưng đông lắm
Những khuôn mặt rạm nắng
Nói hết việc mình làm
Nét gân guốc bàn chân
Nói chặng đường đã vượt
Giặc Mỹ và đạn bom
Ta đạp lên mà bước
Những bàn tay như sắt
Còn hứa hẹn chiến công!

Còn phần em, rưng rưng
Chưa nói được gì cả…
Ai cũng thương em quá
Thôi. Em làm ngày mai!

4

Tập thơ: Tôi yêu – Anh Chi

Bạn bè nuôi em vui
Bạn bè nuôi em học
Nuôi em rất chân thật
Như là yêu Việt Nam.
Ôi! Bạn bè bên ấy…
Nhưng anh hiểu, với với em
Không lúc nào không nhớ
Về quê mình, quê mình
Nên mỗi lần em ngủ
Anh sẽ đến bên em
Với giọng anh tha thiết
Mà em vẫn hằng quen
Với mối tình tha thiết
Mà đất nước cho anh.

4-1971

– Mẹ tao căm thù mày!
Tôi nghĩ như thế
Khi nó đang ở trên trời
Và tôi thì đang nhằm vào nó.

Mình sẽ nhìn vào mắt nó mà nói
– Em tao căm thù mày!
Tôi nghĩ như thế
Khi nó đang đùn từ ra từng quả bom
Còn tôi đang bắn nó.

Mình sẽ nhìn vào mắt nó mà nói
– Những mầm cây nẩy từ đất này căm thù mày!
Tôi nghĩ như thế
Khi nó đang sa xuống một lùm tre
Lùm tre như muốn đâm vào nó.

Con mắt nó ánh lên rằng
Nó cũng có mẹ, có em
Chao! Con mắt nó
Lúc này ánh lên
Những điều thật đáng xấu hổ
Và máu nó
Rỉ đỏ một ống quần,

Không phải bị trói rồi nó không là giặc nữa
Nhưng với nó
Tôi cũng chẳng muốn nói làm gì!

Nhà thơ Anh Chi là một cây viết văn chương nổi tiếng của làng thơ ca Việt Nam, với nhiều tác phẩm thơ để đời. Năm 1982Ông nhận hai giải thưởng của Tổng Liên đoàn Lao động và Hội Nhà văn Việt Nam giải thưởng cuộc thi thơ báo Văn nghệ năm 1982, giải thưởng truyện dài Buồm nhỏ viết cho thiếu nhi của Hội văn nghệ Việt Nam 1977.

thông tin bạn đọc quan tâm

shop hoa tưoi thanh pho vi thanh hau giang

shop hoa thành phố vị thanh , shop hoa tươi thành phố vị thanh  ,shop hoa tươi an giang

xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , hoa khai trương, hoa đám tang, điện hoa , hoa lan hồ điệp  . shop hoa tươi Địa chỉ shop hoa


xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , lẵng hoa khai trương ,  điên hoa chia buồn , dien hoa

shop hoa tươi quang binh

Bài viết trước:

BÀI VIẾT MỚI