Jorge Luis Borges và những trang thơ vang danh nhất

Jorge Luis Borges và những trang thơ vang danh nhất

Jorge Luis Borges nhà văn người Argentina. Là một trong những nhà văn có nhiều ảnh hưởng nhất thế kỷ 20, ông viết nhiều truyện ngắn, tiểu luận, phê bình văn học, thơ ca, dịch thuật. Năm 1980 ông chia với Gerardo Diego giải thưởng “Premio Cervantes”, giải thưởng cao quý nhất trong thế giới văn chương tiếng Tây Ban Nha. Mình hãy cùng nhau theo dõi những trang thơ của ông nhé!

Jorge Luis Borges nhà văn người Argentina. Là một trong những nhà văn có nhiều ảnh hưởng nhất thế kỷ 20, ông viết nhiều truyện ngắn, tiểu luận, phê bình văn học, thơ ca, dịch thuật. Năm 1980 ông chia với Gerardo Diego giải thưởng “Premio Cervantes”, giải thưởng cao quý nhất trong thế giới văn chương tiếng Tây Ban Nha. Mình hãy cùng nhau theo dõi những trang thơ của ông nhé!

Nội Dung

Chúng ta là thời gian.
Chúng ta là ẩn dụ nổi tiếng
của Herclitus, nhà triết học u tối
Chúng ta là nước, chúng ta không phải kim cương
Chúng ta sẽ mất đi, chúng ta không đứng lại.
Chúng ta là sông và chúng ta là gã Hy Lạp ngắm mình trên sông.
Bóng gã biến thành làn nước trong tấm gương đang thay đổi
Biến thành pha lê và pha lê đổi thay như lửa.
Chúng ta là dòng sông tiền định phù phiếm
Trên hành trình ra tới biển.
Những bóng tối bao quanh dòng sông.
Mọi thứ đều vĩnh biệt, mọi thứ đều vĩnh quyết ra đi.
Ký ức không lưu lại dấu ấn của mình.
Thế nhưng, vẫn còn điều gì ở lại
Thế nhưng, vẫn còn điều gì thở than

Eres invulnerable. ¿No te han dado
los números que rigen tu destino
certidumbre de polvo? ¿No es acaso
tu irreversible tiempo el de aquel río
en cuyo espejo Heráclito vio el símbolo
de su fugacidad? Te espera el mármol
que no leerás. En él ya están escritos
la fecha, la ciudad y el epitafio.
Sueños del tiempo son también los otros,
no firme bronce ni acendrado oro;
el universo es, como tú, Proteo.
Sombra, irás a la sombra que te aguarda
fatal en el confín de tu jornada;
piensa que de algún modo ya estás muerto.

Dịch

Bạn không thể bị tổn thương. Họ chưa cho bạn,
những vị thần vốn cai quản vận mệnh,
sự chắc chắn của cát bụi? Chẳng phải thời gian
không thể đảo ngược của bạn là dòng sông

với tấm gương mà Hêraclit thấy biểu tượng
của cuộc đời phù du? Tấm cẩm thạch chờ bạn
bạn sẽ không đọc nó. Trên đó đã khắc ghi
ngày tháng, thành phố, và lời văn mộ chí.

Người khác cũng chỉ là giấc mơ của thời gian,
chẳng phải là đồng tôi hay là vàng tinh khiết;
vũ trụ, giống như bạn, là vị thần Protê.

Cái bóng, bạn sẽ đi vào cái bóng đợi bạn,
chí tử ở tận cùng cuộc hành trình hữu hạn;
hãy biết, nói một cách nào đó bạn đã chết.

Nếu tôi có thể sống lại cuộc đời
Tôi sẽ thử
Phạm nhiều sai lầm hơn
Tôi sẽ không cố trở nên hoàn hảo
Tôi sẽ sống thoải mái
Tôi sẽ sống đủ đầy- hơn tôi hôm nay.
Tôi sẽ ít coi trọng mọi sự
Tôi sẽ ít ăn ở vệ sinh
Tôi sẽ mạo hiểm hơn
Tôi sẽ đi nhiều hơn
Tôi sẽ ngắm nhiều hoàng hôn
Tôi sẽ leo nhiều ngọn núi
Tôi sẽ bơi trên nhiều dòng sông
Tôi sẽ đến nhiều nơi mà tôi chưa từng đến,
Tôi sẽ ăn nhiều kem và ít đậu
Tôi sẽ gặp nhiều vấn đề thực sự -và ít thứ tưởng tượng ra
Tôi là một trong những người
sống cuộc đời cẩn trọng, chăm chú
-trong mỗi phút cuộc đời
Tất nhiên tôi từng có niềm vui
Nhưng nếu tôi có thể trở lại
Tôi sẽ sống chỉ với niềm vui
Nếu bạn không biết- thế nào là cuộc đời
Đừng đánh mất phút giây này!
Tôi là một trong những kẻ không bao giờ đi xa
Nếu không có thân nhiệt kế
Nếu không có bình nước ấm
Nếu không có ô và không có dù,
Nếu có thể sống lại- tôi sẽ đi lại với ít đồ đạc
Nếu tôi có thể sống lại- tôi sẽ gắng làm việc với đôi chân trần
Từ đầu mùa xuân
Đến cuối mùa thu,
Tôi sẽ dong duổi trên những chuyến xe ngựa,
Tôi sẽ ngắm nhiều hoàng hôn và chơi với nhiều trẻ con
Nếu tôi có thể sống lại cuộc đời
Nhưng tôi đã tám mươi nhăm tuổi
Và tôi biết mình đang chết

Manuel Flores va a morir,
eso es moneda corriente;
morir es una costumbre
que sabe tener la gente.
Y sin embargo me duele
decirle adiós a la vida,
esa cosa tan de siempre,
tan dulce y tan conocida.
Miro en el alba mis manos,
miro en las manos las venas;
con estrañeza las miro
como si fueran ajenas.
Vendrán los cuatro balazos
y con los cuatro el olvido;
lo dijo el sabio Merlín:
morir es haber nacido.
¡Cuánto cosa en su camino
estos ojos habrán visto!
Quién sabe lo que verán
después que me juzgue Cristo.
Manuel Flores va a morir,
eso es moneda corriente:
morir es una costumbre
que sabe tener la gente.

Dịch

Manuel Flores rồi sẽ chết;
âu cũng là lẽ thường
chết là quy luật chung
mà ai cũng biết
Vậy mà nó vẫn khiến tôi đau đớn
nói lời vĩnh biệt với cuộc sống
cuộc sống tôi đã quen thuộc
quá ngọt ngào và thân thiết
Buổi bình minh
tôi nhìn hai bàn tay mình,
nhìn những mạch máu trong hai bàn tay;
nhìn một cách xa lạ
như thể chúng thuộc về ai khác.
Bốn viên đạn sẽ đến
cùng với bốn viên đạn là sự lãng quên;
Pháp sư Merlín đã nói:
chết có nghĩa là được sinh ra.
Biết bao nhiêu điều trên con đường
những đôi mắt đã nhìn thấy
Ai biết được chúng sẽ thấy những gì
sau khi Chúa phán xét tôi
Manuel Flores rồi sẽ chết;
âu cũng là lẽ thường
chết là quy luật chung
mà ai cũng biết

Mirar el río hecho de tiempo y agua
Y recordar que el tiempo es otro río,
Saber que nos perdemos como el río
Y que los rostros pasan como el agua.
Sentir que la vigilia es otro sueño
Que sueña no soñar y que la muerte
Que teme nuestra carne es esa muerte
De cada noche, que se llama sueño.
Ver en el día o en el año un símbolo
De los días del hombre y de sus años,
Convertir el ultraje de los años
En una música, un rumor y un símbolo,
Ver en la muerte el sueño, en el ocaso
Un triste oro, tal es la poesía
Que es inmortal y pobre. La poesía
Vuelve como la aurora y el ocaso.
A veces en las tardes una cara
Nos mira desde el fondo de un espejo;
El arte debe ser como ese espejo
Que nos revela nuestra propia cara.
Cuentan que Ulises, harto de prodigios,
Lloró de amor al divisar su Itaca
Verde y humilde. El arte es esa Itaca
De verde eternidad, no de prodigios.
También es como el río interminable
Que pasa y queda y es cristal de un mismo
Heráclito inconstante, que es el mismo
Y es otro, como el río interminable.

Dịch

Hãy nhìn dòng sông được tạo bởi thời gian và nước
và nhớ rằng Thời Gian là một dòng sông
để biết chúng ta lưu lạc, như sông
và khuôn mặt ta mất đi, như nước.
Để cảm thấy thức dậy là một giấc mơ
giấc mơ của không mơ, và cái chết
chúng ta hằng hãi sợ chính là cái chết
mà mỗi đêm ta vẫn gọi là mơ.
Để thấy mỗi ngày qua trên đời là biểu tượng
cho tất cả ngày và những tháng năm
và biến những giận dữ của tháng năm
thành tiếng nhạc, âm thanh và biểu tượng
Để thấy trong cái chết một giấc mơ, trong hoàng hôn
một nỗi buồn vàng ấm – đó chính là thi ca,
khiêm nhường và vĩnh viễn, thi ca,
luôn trở lại, như bình minh và hoàng hôn.
Đôi khi, trong buổi tối có một khuôn mặt
Nhìn thấu chúng ta từ đáy một tấm gương
Nghệ thuật chắc hẳn là tấm gương
Cho ta thấy trong đấy là khuôn mặt.
Người ta nói Ulysses, mệt mỏi vì các kỳ quan,
Khóc với yêu thương khi thấy lại Ithaca,
xanh mướt, khiêm nhường. Nghệ thuật chính là Ithaca,
Một màu xanh vĩnh cửu, nào phải kỳ quan.
Nghệ thuật bất tận như dòng sông mãi chảy
Sông đi qua trở lại, là gương soi khuôn mặt xưa
của Heraclitus, người thay đổi luôn luôn,vẫn như xưa
và khác trước, như dòng sông mãi chảy

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những trang thơ ấn tượng của nhà thơ Jorge Luis Borges. Ông là một nhà thơ tài hoa và được người đời ca tụng mạnh mẽ. Đồng hành cùng uct.edu.vn để theo dõi những bài viết hấp dẫn nhất nhé!

 

shop hoa tưoi

hoa tươi từ sơn, shop hoa tươi long biên  , hoa tươi bình thuận

 xem thêm >> hoa sinh nhật, hoa khai trương, hoa đám tang, điện hoa 24gio . shop hoa tươi Địa chỉ shop hoa

xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , lẵng hoa khai trương ,  điên hoa chia buồn , dien hoa 

gửi điện hoa chia buồn đà nẵng

Bài viết trước:

BÀI VIẾT MỚI