Kho Tàng Thơ Ca Của Bùi Kỷ Hay Nhất, Đặc Sắc Nhất

Kho Tàng Thơ Ca Của Bùi Kỷ Hay Nhất, Đặc Sắc Nhất

Bùi Kỷ đã góp vào kho tàng thơ ca Việt 15 bài thơ. Với cấu tứ đặc sắc, chủ đề đa dạng phong phú, tên tuổi của Bùi Kỷ được nhiều người biết đến và vang vọng một thời. Bùi Kỷ là một trong những thi sĩ yêu nước nên trong thơ ông bao trùm sự hào hùng, chí khí niềm tự hào dân tộc. Đọc thơ ông, độc giả cảm thấy thoải mái và nâng cao tình thần nghĩa khí, kích thích trong cuộc sống.

Bùi Kỷ đã góp vào kho tàng thơ ca Việt 15 bài thơ. Với cấu tứ đặc sắc, chủ đề đa dạng phong phú, tên tuổi của Bùi Kỷ được nhiều người biết đến và vang vọng một thời. Bùi Kỷ là một trong những thi sĩ yêu nước nên trong thơ ông bao trùm sự hào hùng, chí khí niềm tự hào dân tộc. Đọc thơ ông, độc giả cảm thấy thoải mái và nâng cao tình thần nghĩa khí, kích thích trong cuộc sống.

Mời các bạn cùng tìm hiểu kĩ hơn về nhà thơ và những tác phẩm sáng tác độc đáo, hay nhất nhé!

Nội Dung

– Bùi Kỷ 裴杞 (1888-1960) tên chữ là Ưu Thiên 憂天, hiệu là Tử Chương 子章, là nhà giáo, nhà Nho học và nhà nghiên cứu văn hoá đầu thế kỷ 20. Ông quê ở làng Châu Cầu, phủ Lý Nhân (nay thuộc thị xã Phủ Lý, tỉnh Hà Nam), trong một gia đình khoa bảng Nho học. Ông đỗ Phó bảng năm 1909, được triều đình Huế vời ra làm việc nhưng ông từ chối lấy cớ phải phụng dưỡng cha và ông nội đều đang già yếu.

– Sau khi Cách mạng tháng tám thành công, Bùi Kỷ được mời tham gia Ủy ban kháng chiến hành chính liên khu 3, làm chủ tịch Hội liên Việt liên khu 3, Hội truởng hội giúp binh sĩ tị nạn liên khu 3. Năm 1946, Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà Hồ Chí Minh cử Bùi Kỷ làm Phó ban lãnh đạo thanh toán nạn mù chữ, sau làm Trưởng ban Bình dân học vụ toàn quốc, là thành viên của chính phủ Việt Minh mới thành lập.

– Ông được chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hoà tặng Huân chương kháng chiến hạng nhất. Ngoài ra, Bùi Kỷ còn là Uỷ viên chủ tịch đoàn uỷ ban trung ương Mặt trận tổ quốc Việt Nam, Ủy viên uỷ ban bảo vệ hoà bình thế giới, Hội trưởng Hội Việt Trung hữu nghị.

Tác phẩm:
– Truyện Thuý Kiều (Bùi Kỷ và Trần Trọng Kim hiệu khảo), Hà Nội 1925

– Việt Nam văn phạm (Bùi Kỷ và Trần Trọng Kim soạn)

– Quốc văn cụ thể, Tân Việt Nam thư xã, Trung Bắc tân văn, Hà Nội 1932

– Truyện trê cóc, Khai trí tập san, số 4, tháng 12, 1941

– Văn chương, Đồng Thanh, 1932, số 1, 2, 5

– Thơ văn Bùi Kỷ (Nguyễn Văn Huyền sưu tầm, giới thiệu), Nhà xuất bản Khoa học xã hội, Hà Nội 1994

Mời các bạn cùng nhau tham khảo những bài thơ hay của Bùi Kỷ dưới đây để có thêm những chiêm nghiệm hay về cuộc sống, về chiêm nghiệm cuộc sống mà ông cảm nhận.

Ngũ tinh hồng kỳ phi thái không,
Hoà bình sứ giả thừa đông phong.
Tằng qua Miến Ấn Nê tam quốc,
Hoà bình giải quyết giai thu công.

Hoà bình sứ giả phỏng ngã Việt,
Toàn dân hoan nghênh hoà hỷ duyệt.
Cảm tạ vô tư viện trợ tình,
Ngã Việt chính tại đương kiến thiết.

Việt Trung hữu nghị như hải thiên,
Cao thâm vĩnh viễn thọ miên miên.
Nguyện thướng hữu hảo nhất bôi tửu,
Hồi ức liên hoan tứ niên tiền.

Dân tộc anh hùng bách luyện thân,
Lão lai anh mẫn tráng tinh thần.
Nhân sư đạo đức quang thiên địa,
Bồi dưỡng giang sơn bất lão xuân.

Kỷ bái,
Nhất cửu lục linh ngũ nguyệt thập thất.

Kiếp kim cổ tài tình là bận,
Hồn văn chương vơ vẩn non sông.
Xót thay nước đục bụi trong,
Nghìn thu biết ngỏ tấm lòng cùng ai!
Trộm nhớ thuở anh tài giáng thế,
Cõi Tiên Điền rót khí linh kỳ.
Gặp cơn Lê thị suy vi,
Kim thành muốn lở, thang trì muốn vơi.
Mắt chí sĩ trông đời ngao ngán,
Muốn ra tay tát cạn bể đông.
Trách người chi bấy hoá công,
Lỡ thời để khách anh hùng bó tay.
Miền Bắc tái rồng bay mỏi cánh,
Đỉnh Hồng sơn hạc lánh xa xa.
Rắp toan tìm thú cỏ hoa,
Tang bồng gác mái yên hà cùng cao.
Trời Đông Phố ào ào gió động,
Hội tao phùng đái ủng tân quân.
Giang hồ lang miếu một thân,
Dật dân bỗng hoá hàng thần, lạ thay!
Há chẳng biết cao bay, xa chạy,
Cái công danh là bẫy trên đời.
Song le con tạo trêu ngươi,
Buộc nhau chỉ một chữ thời mà đau.
Bắt đày đoạ cất đầu không nổi,
Bắt đến điều mỏi gối chồn chân.
“Bắt phong trần phải phong trần,
Cho thanh cao mới được phần thanh cao.”
Xuất với xử bên nào cũng khó,
Nhục hay vinh ở đó mà ra.
Cát lầm ngọc trắng cũng là,
Càng kiên trinh lắm, càng ma chiết nhiều.
Song chẳng lẽ cũng liều nhắm mắt,
Cũng dày mày dạn mặt cho xong.
Cầm bằng như kiếp má hồng,
Hơn nhau chỉ một tấm lòng chính chuyên.
Dạ trinh bạch đã nguyền sắt đá,
Giả hình hài tiếu mạ mà chi?
Dở dang thay cái tu mi,
Cực trăm nghìn nỗi trong khi tòng quyền!
Bước đã lỡ mượn thuyền sao nổi,
Nợ còn nhiều định chối không xong.
Hỏi ai gạn đục khơi trong,
Đục trong trong đục mà lòng trơ trơ,
Đồng ly thử gió mờ bụi tối,
Nỗi hương quan ruột rối như vò.
Lâm ly ngọc bút song hồ,
Văn chương một áng điểm tô tuyệt vời.
Vì mặt trắng thương người mệnh bạc,
Khúc đoạn trường tả bước lưu ly.
Lờ mờ nước chảy mây đi,
Tri âm biết có Chung Kỳ là ai?
Dòng thệ thuỷ núi mài sông lở,
Tấm lòng son gột rửa bao phai.
Bận mình chi bấy chữ tài,
Túi cơm giá áo như ai cũng nhàn!
Muốn động đến cửu toàn linh thính,
Hỏi bao giờ tài mệnh không ghen.
Mệnh sao hay bỡn hay chen?
Tài sao vùng vẫy những toan chọc trời?
Lòng bằng điếu mấy lời giãi tỏ,
Đỉnh trầm bay ngọn gió hiu hiu.
Non sông man mác mọi chiều,
Khí thiêng phảng phất ít nhiều đâu đây.

Đá xanh như nhuộm, nước như lọc,
Cỏ cây hoa lá dệt như vóc.
Trời quang mây tạnh, gió hiu hiu,
Ai thấy cảnh này mà chẳng yêu.
Mới biết hoá công tay khéo vẽ,
Không mực không thuốc mà đủ vẻ.
Tay người điểm xuyết ra nước non,
Bể cạn non bộ nhỏ con con.
Sao bằng tiêu dao cùng tạo hoá,
Bốn mùa phong cảnh thật không giả.

Gió thét mưa gầm ai chẳng kinh
Qua vàng ngựa sắt đã tung hoành
Cướp tràn đầy túi phường vô lại
Đứng dậy vươn vai nỗi bất bình
Mây khói biết đâu làng bất tử
Rồng Tiên còn mãi giống trường sinh
Ân xưa đã hết còn Ân khác
Tự chủ bao giờ cũng tự mình

Năm ngoái ruộng được mùa,
Nhà ba bốn cót thóc.
Ăn tiêu hãy còn thừa,
Bán cho con đi học.
Năm nay trời hạn hán,
Mười phần thu được ba.
Ăn tiêu đang lo thiếu,
May ra được mùa cà.
Con học không có tiền,
Cha phải đi vay nợ.
Nhà nghèo con học được,
Còn hơn tiền chôn lỗ.

Người hết, danh chưa hết
Đời còn, việc vẫn còn
Tội gì lo tính quẩn
Lập những việc cỏn con

Vằng vặc bóng thuyền quyên,
Mây quang gió bốn bên.
Nề cho trời đất trắng,
Quét sạch núi sông đen.
Có khuyết nhưng tròn mãi,
Tuy già vẫn trẻ lên.
Mảnh gương chung thế giới,
Soi rõ mặt hay hèn.

Tuổi mới non sông cũ,
Người xưa vận hội nay.
Trải bao cơn nóng rét,
Đeo mãi cái râu mày.
Tháng tháng mòn con mắt,
Năm năm bấm đốt tay.
Trẻ thơ khôn lớn mãi,
Tuổi tác vẫn còn đây.

Rừng lau gió xao xác,
Chim hôm bay lác đác.
Gánh củi lững thững về,
Đường quen không sợ lạc.

Hơn bốn nghìn năm vũng hải tang
Chuyện đồn phượng đất với trâu vàng
Vẽ màu thuỷ mạc trời pha thuốc
Thu bóng trăng sao đất nở gương
Cuộc thế hưng vong vài lớp sóng
Lầu thiền kim cổ mấy hồi chuông
Gió vàng sang sảng hơi binh giáp
Vơ vẩn tầng mây nhớ Nữ vương

Đã trót vào đời phải biết đời
Dần dà nếm đủ mọi nghề chơi
Say mà mê tít còn hơn tỉnh
Khóc chẳng ăn thua cũng phải cười
Sá quản kêu mưa mồm chão chuộc
Mà toan phơi nắng mặt đười ươi
Vào đời đố biết bao giờ chán
Quả phúc dây oan cũng thế thôi

Ai ơi có biết ta chăng
Túi giang sơn đã gió trăng nhẹ nhàng
Dang tay bốn bể thênh thang
Dầu lòng ngang dọc dọc ngang cũng vừa.

Cầu xa mã sớm trưa lẵng đẵng
Quán công hầu mưa nắng long đong
Vai hai quang hai thúng tang bồng
Đi chợ mãi, anh hùng cũng mệt
Nhớ đến câu viêm viêm diệt mà mà long long tuyệt
Hoài công đâu mải miết làm chi!
Khóc dở dang ta hãy cười khì,
Được ngắm vuốt cái tu mi là hả
Nhất tiếu quy lai thiên địa ngã
Ta là ta, ai đã biết ta!
Đi về, vẫn nước non nhà.

Mê quá nên quên dại
Tỉnh dậy mới biết say
Gần đèn cũng sáng mặt
Xa dao không đứt tay

Lờ đờ mắt trắng đời không bạn,
Lẩn quẩn râu xanh tuổi đã già.
Sóng nổi không chìm nên nhớ nước,
Người tan muốn hợp phải lo nhà.
Rạp tuồng vân cẩu còn đông khách,
Góc túi càn khôn đủ chứa ta.
Hơn kém cõi đời vinh với nhục,
Nhục vinh rồi cũng hoá ra ma.

Hôm qua có bạn, rượu lại hết,
Hôm nay có rượu, bạn không biết.
Cất đi đợi bạn đến lúc nào,
Cùng uống cùng vui trời đất tít.
Khi say quên cả ta là ta,
Còn hơn lúc tỉnh nhớ mà mệt.

Ta cùng bạn quen nhau đã lâu,
Khi thơ lưng túi, rượu lưng bầu.
Trời đất yêu ta, ta ở lại,
Non sông nhớ bác, bác đi đâu?

15 bài thơ với niềm cảm hứng khác nhau đã tạo nên cho quý độc giả những xúc cảm riêng, đầy mới lạ. Với những ngôn từ giản dị nhưng giàu triết lý đã mang lại cho ông những giải thưởng xứng đáng của hội nhà văn, nhà thơ Việt Nam. Cùng nhau tham khảo thêm về những bài thơ của các tác giả nổi tiếng hiện nay trên trang nhé!

 

shop hoa tưoi

hoa tươi bắc ninh, shop hoa tươi hải dương  , hoa tươi cam ranh

 xem thêm >> hoa sinh nhật, hoa khai trương, hoa chia buồn , điện hoa 24gio . shop hoa tươi Địa chỉ shop hoa

xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , lẵng hoa khai trương ,  điên hoa chia buồn , dien hoa 

Bài viết trước:

BÀI VIẾT MỚI