Thơ hay tháng 12 – Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Thơ hay tháng 12 – Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Đọc chùm thơ hay tháng 12 ta cảm nhận được sự vội vã của những ngày cuối năm. Đó là một buổi sáng thức dậy thấy trời trở lạnh, thi thoảng mới có những ánh nắng dịu ngọt. Bầu trời khi ấy trong trẻo đến lạ, cái nắng cũng nhẹ nhàng mơn man hơn. Mọi người tất bật chuẩn bị cho thời khắc đón chào một năm mới an lành. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này ngay bây giờ nhé!

Đọc chùm thơ hay tháng 12 ta cảm nhận được sự vội vã của những ngày cuối năm. Đó là một buổi sáng thức dậy thấy trời trở lạnh, thi thoảng mới có những ánh nắng dịu ngọt. Bầu trời khi ấy trong trẻo đến lạ, cái nắng cũng nhẹ nhàng mơn man hơn. Mọi người tất bật chuẩn bị cho thời khắc đón chào một năm mới an lành. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này ngay bây giờ nhé!

Nội Dung

Ở chùm thơ hay tháng 12 những ngày cuối năm ta cảm nhận được một nhịp sống hối hả. Đó là khi con người ta cố gắng hoàn thành các phần công việc cho kịp thời khắc năm mới sang. Đó là cảm xúc rộn ràng khi một mùa xuân nữa sắp tới. Chính tháng 12 qua cũng đủ làm cho con người ta bồi hồi nhưng cũng phải giật mình vì thời gian trôi nhanh quá. Tất cả mọi cung bậc cảm xúc ấy đều được chuyển tải trong những bài thơ hay tháng 12, hãy cùng đọc và cảm nhận bạn nhé!

Ta chẳng còn là cô gái tháng mười hai
Sao vẫn nôn nao khi đông về gõ cửa
Lòng chẳng bình yên trước buổi chiều buốt gió
Nghe lạnh đầu mùa trong cái lạ rất quen

Có chi mà tâm trạng cứ đan xen
Cũng chỉ là thu qua rồi đông tới
Ta lắng nghe mùa đi qua rất vội
Nghe lòng mình bối rối phút đông sang

Ta chẳng còn là cô gái tháng mười hai
Sao chiều nay chợt xao lòng đến thế
Góc phố mùa đông, lời hẹn nào đến trễ
Để ta giờ xao xác với heo may?

Ôi cuộc đời, dẫu con tạo vần xoay
Ta vẫn thế dẫu lối xưa đã cũ
Vẫn đông về nghe tim mình ấp ủ
Có ai cùng nhắc lại chuyện chưa xa…

Nghe bên đời bao nhịp khúc Giáng Sinh
Tháng mười hai đến bên mình bất chợt
Ánh bình minh xuyên tàn cây yếu ớt
Gió Bấc về rớt những giọt sương mai

Anh tặng em Tình Khúc Tháng Mười Hai
Có mùa Đông đang cài ngang bậc cửa
Và tình yêu nồng nàn ta thắp lửa
Lạnh chẳng còn ấm áp một vòng tay

Tháng mười hai phố còn lá me bay !?
Khúc giao mùa đã thay màu áo mới
Tháng mười hai mùa Giáng Sinh đang tới
Bên giáo đường mình đợi Chúa ban duyên

Tháng mười hai con phố nhỏ bình yên
Giờ tan lễ mình kề bên đếm bước
Nắm tay nhau ta trao lời hẹn ước
Thấy đất trời đã đếm ngược thời gian

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Ta ngồi nghe mùa gọi tháng mười hai
Tờ lịch ba mươi còn thơm mùi tháng cũ
Cơn gió lạc đường hong khô chiều phủ dụ
Tháng mười một ơi tạm biệt nhé năm này

Đã đủ rồi cảm xúc vốc đầy tay
Rưng rức mãi mà chưa ráo từng nỗi nhớ
Ba mươi ngày vẫn còn bao điều trăn trở
Xốc lại từng ký ức lại giăng mây

Ta ngồi đểm từng tiếng thở nhẹ đâu đây
Chầm chậm đấy mà chợt nghe bỡ ngỡ
Hình như thời gian đứng im không dám trở mình tiếng gõ
Níu chút gì có phải giấc mơ hoang

Tạm biệt nhé tháng mười một ơi ta lại thấy bàng hoàng
Nhanh quá đấy ta không còn kịp nữa
Giơ tay gỡ mà nghe mình nức nở
Xa nhau rồi có phải lại lang thang ?….

Ta chào nhé..tháng mười hai yêu quá.
Thích lắm nè sao tả hết niềm vui.
Tạm chia tay ngày cũ lắm bùi ngùi.
Tháng mười một hãy lùi vào dĩ vãng.

Tiết trời lạnh..khoác áo màu tạo dáng.
Dạo phố phường tâm trạng đón xuân sang.
Tiếng cười vui tràn xuống khắp xóm làng.
Cùng sánh bước với nàng thơ tri kỷ.

Một năm mới gần chạm tay rồi nhỉ.
Noel kìa đêm trắng đón chúa sinh.
Hưởng đêm say với khúc hát trao tình.
Lời em hứa chúng mình bên nhau mãi.

Tháng mười hai..ta yêu rồi thì phải.
Ba mươi ngày hiện tại đón chờ ta.
Nhịp thời gian tích tắc phút ngọc ngà.
Ghì trở lại đừng xa rời tôi nhé.

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Sắp hết năm rồi đó em ơi
Tháng mười hai chưa cười đã tối
Việc còn nhiều, mọi người thúc hối
Muốn xong thì tối phải làm thêm

Tháng mười hai rồi đó nhé em
Cố gắng lên mới xong hết việc
Cuối đông rồi sao mưa da diết
Khi chiều về, lúc lại nửa đêm

Tháng mười hai rồi đó nhé em
Lúa đồng trên đang mùa gặt hái
Em có nghe rộn ràng tiếng máy
Lúa chuyển về đầy ấp khoảng sân

Tháng mười hai đông cũng sắp tàn
Quà giáng sinh rộn ràng khắp phố
Thông Noel vàng, xanh, tím, đỏ…
Hết đông này ta lại đón xuân.

Tháng mười hai em về qua góc phố
Cây tương tư rụng chiếc lá sau cùng
Chẳng còn ai nhắc lời thề hoa cỏ
Chiều gối đầu trên những cánh nhớ nhung

Hồn đọng lại chút niềm xưa hò hẹn
Ngước nhìn mây, mây miên viễn đa tình
Trôi, trôi mãi biết nơi đâu là bến
Cúi xuống đời, đời đã lắm điêu linh

Gió cũng biết sang Đông là từ tạ
Người xa người, chiều vội vã biệt ly
Rồi về đâu những ngày sau hối hả
Hành trang xa còn giữ lại được gì?

Tình mãi mãi là cuộc tình không trọn
Nơi anh về mùa chờ đón đưa ai?
Chiếc lá rụng nhành tương tư rũ xuống
Lá lìa cành cây hụt hẫng vòng tay

Tháng mười hai có hồi chuông tịnh độ
Bến mê nào em còn giữ riêng em
Khi hạnh phúc dường mong manh như cỏ
Giữa Đông sang là cỏ chết im lìm

Thôi anh nhé, tháng mười hai em viết
Bài chia xa, bài tiễn biệt cho nhau
Quà Giáng Sinh anh làm sao hay biết
Trái tim hiền, em nhận một nỗi đau…

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Mười hai về không có nắng xôn xao
Chỉ buốt lạnh nhưng dạt dào cảm xúc
Em hồn nhiên trong áo vàng hoa cúc
Ươm hồn mình bằng khúc hát chiều xuân.

Miệng líu lo má ửng đỏ bồ quân
Mắt trong veo chứa chan bao ước hẹn
Nhẹ nhàng bên gió đông e thẹn
Đợi trao anh nguyên vẹn trái tim nồng.

Hạnh phúc nhẹ nhàng trong gió chiều đông
Em nguyện thắp lửa cho tình đông ấm lại
Tháng mười hai gió lạnh về tê tái
Mùi hương trầm ngai ngái thoảng xa đưa.

Ai một mình lặng lẽ đứng dưới mưa
Trông bóng dáng của người xưa thương nhớ
Khúc chiều xuân ngân nga còn bỡ ngỡ
Thấy trong lòng ngờ ngợ mối tình si.

Tháng mười hai cứ mải miết bỏ đi
Chẳng chờ đợi xuân thì lướt vội
Mong bình minh xua tan đêm tối
Sẽ không còn bối rối chuyện tình duyên.

Tháng mười hai em một mình đơn lẻ
Cây tương tư rụng chiếc lá sau cùng
Chẳng còn ai nhớ lời thề năm cũ
Chiều u buồn gợi thêm nỗi nhớ nhung.

Hồn ảo tưởng nhớ khi xưa hò hẹn
Nhìn mây trôi phiêu lãng chút vô tình
Trôi xa mãi biết nơi đâu là bến
Cúi nhìn đời chất ngất những điêu linh.

Gió đông tới là chia li từ tạ
Người xa người, chiều vội vã biệt ly
Đi về đâu giữa dòng đời hối hả
Hành trang giờ còn giữ lại được gì?

Tình giờ đây mãi không còn trọn vẹn
Nơi anh về không còn đón đưa em
Chiếc lá rụng đưa tình anh xa mãi
Lá lìa cành cây khắc khoải bên thềm…

Tháng mười hai chứa chan bao cảm xúc
Bến đợi chờ có còn đợi riêng em
Khi hạnh phúc thấy mong manh như cỏ
Mùa đông sang hoa cỏ chết im lìm…

Nhớ nghe anh tháng mười hai em viết
Bài chia xa khúc tiễn biệt cho nhau
Giáng Sinh này anh làm sao hay biết
Trái tim em chất ngất những nỗi đau…

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Tháng mười hai rồi … anh có hay chăng?
Mùi hoa bưởi hăng hăng trong nắng sớm
Sương đêm đọng trên nụ hồng mới chớm
Cánh đồng ngày nào, hương cốm cứ bay bay

Tháng mười hai rồi mà anh cứ hăng say
Bao công việc cứ biện bày ra thế
Hẹn chở đi chơi mà bao lần anh không thể
Đêm thật buồn, tiếng dế cứ râm ran

Em giận rồi mà anh chẳng hỏi han
Anh chẳng thèm gửi ngàn nụ hôn như trước
Ghét quá đi! Biết khi nào mới được
Thật nồng nàn như trước … thuở vừa quen

Tháng mười hai rồi … mùa xuân đã kề bên
Em ngóng đợi, anh ơi! Anh hãy đến
Cùng nhau nhé … viết nên bao cung nhạc
Việc bộn bề … gác lại một bên nghen!

Tháng mười hai..sao yêu đến mê say
Từng cơn gió heo may về phố nhỏ
Nụ cười em nghiêng chiều thu lộng gió
Chút hanh hao mong được có anh gần

Tháng mười hai gió cứ thổi bần thần
Bên lối nhỏ trong ngần em đúng đợi
Hương hoa sữa nồng nàn ơi diệu vợi
Để hồn anh vời vợi một niềm riêng

Tháng mười hai Tình yêu nào thiêng liêng
Xin trao anh khắp cả miền yêu dấu
Phải chăng gió như trở mùa đã thấu
Tấm lòng anh in dấu bước em về

Tháng mười hai Xin ước vẹn câu thề
Cho hai ta cùng chung về một lối
Mãi bên nhau dù đông về bão nổi
Không xa rời bối rối một vòng tay..

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Chính cái lạnh của mùa đông làm các bài thơ hay tháng 12 cũng man mác buồn. Tháng 12 – tháng của những con phố không tên lại trở thành chốn hò hẹn của lứa đôi. Là những cái ôm ấm áp khi cái lạnh mùa đông chợt ùa về. Nhưng thời điểm này cũng là lúc làm con người ta dễ cô đơn nhất/ Có những kẻ cô đơn chỉ biết xoa bàn tay vào nhau và mượn khói thuốc để xua đi cái giá lạnh. Có những kẻ đơn phương đang cặm cùi ngồi viết thơ tình trong tiết trời lạnh giá… Đó đều là những cảm xúc được chuyển tải trong những bài thơ hay tháng 12 mà chúng tôi sắp giới thiệu dưới đây với bạn.

Tháng mười hai về lòng ngập những chênh chao.
Phố bớt ồn ào.. Lòng người đang chùng lại.
Thêm một lần…đông về trong hoang hoải.
Chiếc lá trên cành..cũng buồn bã rơi nghiêng.

Tháng mười hai về lòng nặng những niềm riêng.
Người đã ra đi..chẳng bao giờ trở lại…
Hun hút đường chiều…Em về trong khắc khoải.
Thương nhớ hôm nào.. Giờ hóa cả trời đau..!

Tháng mười hai về.. Chúng mình đã xa nhau.
Từng giọt sầu đau..riêng mình em uống cạn.
Mùa Noel sắp về…tim em òa nấc nghẹn..
Đêm Thánh bây giờ…còn đâu những dấu yêu!

Tháng mười hai ơi…! Em vẫn nhớ anh nhiều.
Từng bước chân xiêu..thả trên vùng kỉ niệm.
Những buổi đón đưa.. Những lần hò hẹn.
Vùng kí ức đong đầy.. Em biết gửi cho ai..?

Tháng mười hai về…lòng anh đã phôi phai ?
Hay còn nhớ ? Còn thương ? Chưa quên được?
Đường cũ hôm nào.. Giờ mình em độc bước.
Quặn thắt tim mình… Ơi hỡi…CỐ NHÂN ƠI…

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Có ai về ru lại tháng mười hai?
Để nghe tiếng mùa gọi tình tháng cũ
Đông trắng xóa cơn mưa chiều phủ dụ
Gió lạc đường trong những giấc mơ hoang

Có ai về níu lại bước thời gian?
Giữa luyến tiếc với vô ngần nức nở
Tháng mười hai chông chênh buồn dễ sợ
Nhớ bâng khuâng, khói thuốc hóa thơ tình

Ta ưu sầu nhưng chỉ biết làm thinh
Cố níu lấy một tình yêu vị kỷ
Đừng nói nhiều, hãy lặng nghe, ừ nhỉ?
Nước mắt rơi có lẽ quá ồn ào…

Men say khướt cho mùa thêm huyền hão
Đêm dâng đầy tâm tư lạnh héo hon
Dẫu vẫn biết hồn yêu đương rực rạo
Xin đợi mùa rải nắng khúc giêng non…

Bỗng một sớm sương giăng đầy trước ngõ
Gió rung rinh thoáng gợn những u hoài
Nghe tháng chạp lạnh lùng đi qua phố
Ta giật mình thầm nhủ: “tháng mười hai!”

Đông nở khẽ như một loài hoa dại
Tiễn thu đi trắng xóa những con đường
Vạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úa
Chợt tắt dần như một tiếng yêu thương

Tháng chạp ư? Chính em là tháng chạp
Bởi nàng xuân chưa biết khóc bao giờ
Và đông hỡi thôi đừng yêu chi nữa
Mặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…

Chiều thoai thoải nắng vàng phai vời vợi
Kéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầu
Ta chợt thấy một mùa đông xa lắm!
Thuở em cười những phút nhớ về nhau

Đông rét giá và mai đây sẽ lạnh
Gió hôn đêm thao thức suốt canh dài
Ai có nhớ những chiều nao mê mải?
Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Lối quen nào bây giờ sao hun hút
Mắt em nhìn đâu thấy được mùa thương
Trời lập đông trên cỏ cây gầy guộc
Anh xa em hoang vắng những con đường

Có lời buồn vọng theo hồi chuông đổ
Tháng mười hai, ai còn có chờ ai?
Tình yêu buộc giữa hai đầu nỗi nhớ
Giọt mưa rơi hay những giọt lệ dài…

Chốn bình yên, em tìm về ru ngủ
Chuyện đôi mình thành chuyện cổ tích xưa
Chôn dưới gốc cây già nhành hoa cũ
Để nghe thương kỷ niệm suốt bốn mùa

Trời lập đông nên bàn tay em lạnh
Anh bây giờ trao hơi ấm cho ai?
Có khi nào anh nghe lòng cô quạnh
Như lòng em đang giữa tiết đông này?

Thôi chẳng trách vì… còn thương nhiều lắm
Thêm đau lòng kể từ những chia xa
Âm ba cũ xin đừng gieo tiếng động
Để em ru giấc ngủ lại hiền hoà

Anh à
Tháng mười hai về trước ngõ rồi anh
Gió bấc thổi trời hanh hao se sắt
Sương đầm vai, bàn tay gầy lạnh ngắt
Anh có về sưởi ấm hộ em không ?

Tháng mười hai chẳng đủ nắng để hong
Nhớ ướt mèm chông chênh buồn dễ sợ
Bàn chân nhỏ bước trượt nhầm vào nhớ
Em gồng mình đếm nhớ lọt qua tay

Thu theo anh quấn vội cả heo may
Cây đàn nhỏ gảy sầu lên câu hát
Trời tí tách trêu ngươi buông từng hạt
Em cuống cuồng gói ghém trả hư không

Cõi hư không anh bảo có diêu bông
Em vội tìm nhặt được tình nông nổi
Những xác lá nằm bơ vơ bên cội
Em gom về ủ mộng giấc mơ đông…

Anh ơi
Tháng mười hai má em bớt ửng hồng
Đông ỡm ờ xoa màu lên mắt tím
Chiều nghiêng đổ hoàng hôn mau tắt lịm
Anh hãy về cho em bớt chênh chao.

Thơ hay tháng 12 - Bồi hồi cảm xúc của những ngày cuối năm

Tháng mười hai em về qua góc phố
Cây tương tư rụng chiếc lá sau cùng
Chẳng còn ai nhắc lời thề hoa cỏ
Chiều gối đầu trên những cánh nhớ nhung

Hồn đọng lại chút niềm xưa hò hẹn
Ngước nhìn mây, mây miên viễn đa tình
Trôi, trôi mãi biết nơi đâu là bến
Cúi xuống đời, đời đã lắm điêu linh

Gió cũng biết sang Đông là từ tạ
Người xa người, chiều vội vã biệt ly
Rồi về đâu những ngày sau hối hả
Hành trang xa còn giữ lại được gì?

Tình mãi mãi là cuộc tình không trọn
Nơi anh về mùa chờ đón đưa ai?
Chiếc lá rụng nhành tương tư rũ xuống
Lá lìa cành cây hụt hẫng vòng tay

Tháng mười hai có hồi chuông tịnh độ
Bến mê nào em còn giữ riêng em
Khi hạnh phúc dường mong manh như cỏ
Giữa Đông sang là cỏ chết im lìm

Thôi anh nhé, tháng mười hai em viết
Bài chia xa, bài tiễn biệt cho nhau
Quà Giáng Sinh anh làm sao hay biết
Trái tim hiền, em nhận một nỗi đau…

Tháng mười hai quanh mình là tuyết
Trắng một trời xanh biếc mắt buồn em
Tình ngày nao sao người nỡ đành xem
Như bọt biển tan bay chiều gió bấc

Tháng mười hai những nỗi buồn không mất
Mà lại còn thêm cung bậc đớn đau
Nhìn tất cả chìm trong màu tang tóc
Những lạnh lùng khô khốc của con tim

Tháng mười hai nỗi nhớ cứ đêm đêm
Không hò hẹn vẫn êm đềm tìm đến
Em bây giờ như con thuyền lạc bến
Biết nơi nào để lại đến cùng nhau

Tháng mười hai ôi một tháng khát khao
Bên ai đó tình trao không nuối tiếc
Tháng mười hai của khoảng trời ly biệt
Tiễn đông hàn xuân mới đến tìm thôi!

Những bài thơ hay viết về tháng 12 đầy tình cảm ngọt ngào luôn thu hút sự quan tâm mạnh mẽ từ độc giả. Với những cung bậc cảm xúc luyến tiếc đan xen niềm háo hức mong muốn một năm mới có thể tốt đẹp hơn. Hãy cùng nhau theo dõi nhé!

Say Tháng Mười Hai

Có ai về ru lại tháng mười hai?
Để nghe tiếng mùa gọi tình tháng cũ
Đông trắng xóa cơn mưa chiều phủ dụ
Gió lạc đường trong những giấc mơ hoang

Có ai về níu lại bước thời gian?
Giữa luyến tiếc với vô ngần nức nở
Tháng mười hai chông chênh buồn dễ sợ
Nhớ bâng khuâng, khói thuốc hóa thơ tình

Ta ưu sầu nhưng chỉ biết làm thinh
Cố níu lấy một tình yêu vị kỷ
Đừng nói nhiều, hãy lặng nghe, ừ nhỉ?
Nước mắt rơi có lẽ quá ồn ào…

Men say khướt cho mùa thêm huyền hão
Đêm dâng đầy tâm tư lạnh héo hon
Dẫu vẫn biết hồn yêu đương rực rạo
Xin đợi mùa rải nắng khúc giêng non…

Bỗng một sớm sương giăng đầy trước ngõ
Gió rung rinh thoáng gợn những u hoài
Nghe tháng chạp lạnh lùng đi qua phố
Ta giật mình thầm nhủ: “tháng mười hai!”

Đông nở khẽ như một loài hoa dại
Tiễn thu đi trắng xóa những con đường
Vạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úa
Chợt tắt dần như một tiếng yêu thương

Tháng chạp ư? Chính em là tháng chạp
Bởi nàng xuân chưa biết khóc bao giờ
Và đông hỡi thôi đừng yêu chi nữa
Mặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…

Chiều thoai thoải nắng vàng phai vời vợi
Kéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầu
Ta chợt thấy một mùa đông xa lắm!
Thuở em cười những phút nhớ về nhau

Đông rét giá và mai đây sẽ lạnh
Gió hôn đêm thao thức suốt canh dài
Ai có nhớ những chiều nao mê mải?
Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?

Chiều anh về tìm lại những ngày xưa
Tiếng thời gian chỉ nghiêng về một phía
Phố chông chênh những điều em chưa biết
Chiều muộn màng viết tiếp thuở vào mơ
Bốn mùa thu anh đơn độc bơ vơ
Và bốn mùa xuân em ngóng chờ vạt nắng
Những khoảng cách cứ đầy lên lằng lặng
Nhưng lạ lùng nỗi nhớ vẫn nhân đôi…

Phố độ này ngày vội lắm em ơi!
Đường xưa cũ đêm dâng ngàn vạn lối
Anh áo bạc phong rêu đời lặn lội
Khói xanh màu những kỷ niệm không tên

Người đợi hoài kẻ lại cố tìm quên
Yêu đương rớt góc phố nào không rõ
Anh uống cạn mối tình thâu trong gió
Uống cả em nên thơ hóa sắc màu

Có phải mình đã rất rất xa nhau?
Nên chiều nay đại dương không còn hát
Mây bạc đầu những tháng năm trôi lạc
Trả cho người đôi mắt của mùa xuân.

Chiều anh về, đơn lẻ những bàn chân…

Lối quen nào bây giờ sao hun hút
Mắt em nhìn đâu thấy được mùa thương
Trời lập đông trên cỏ cây gầy guộc
Anh xa em hoang vắng những con đường

Có lời buồn vọng theo hồi chuông đổ
Tháng mười hai, ai còn có chờ ai?
Tình yêu buộc giữa hai đầu nỗi nhớ
Giọt mưa rơi hay những giọt lệ dài…

Chốn bình yên, em tìm về ru ngủ
Chuyện đôi mình thành chuyện cổ tích xưa
Chôn dưới gốc cây già nhành hoa cũ
Để nghe thương kỷ niệm suốt bốn mùa

Trời lập đông nên bàn tay em lạnh
Anh bây giờ trao hơi ấm cho ai?
Có khi nào anh nghe lòng cô quạnh
Như lòng em đang giữa tiết đông này?

Thôi chẳng trách vì… còn thương nhiều lắm
Thêm đau lòng kể từ những chia xa
Âm ba cũ xin đừng gieo tiếng động
Để em ru giấc ngủ lại hiền hoà

Anh à
Tháng mười hai về trước ngõ rồi anh
Gió bấc thổi trời hanh hao se sắt
Sương đầm vai, bàn tay gầy lạnh ngắt
Anh có về sưởi ấm hộ em không ?

Tháng mười hai chẳng đủ nắng để hong
Nhớ ướt mèm chông chênh buồn dễ sợ
Bàn chân nhỏ bước trượt nhầm vào nhớ
Em gồng mình đếm nhớ lọt qua tay

Thu theo anh quấn vội cả heo may
Cây đàn nhỏ gảy sầu lên câu hát
Trời tí tách trêu ngươi buông từng hạt
Em cuống cuồng gói ghém trả hư không

Cõi hư không anh bảo có diêu bông
Em vội tìm nhặt được tình nông nổi
Những xác lá nằm bơ vơ bên cội
Em gom về ủ mộng giấc mơ đông…

Tôi kết mây trời một ngày đông yên ả
Vàm Cỏ êm trôi lơ đễnh cánh lục bình
Lất phất mưa rơi ướt vai cầu Mỹ Lợi
Dáng em dịu dàng nghiêng nón lá xinh xinh

Tháng mười hai vẫn còn mưa muộn
Gió chướng se se không thổi mạnh tựa bao ngày
Tôi căng mắt nơi một vùng Miền Hạ
Dệt khung trời theo áo lụa em bay

Bụi mưa nhạt nhòa… đâu hơi ấm bàn tay?
Chỉ nỗi đơn côi đành giấu vào ngực áo!
Tôi kết mây trời ngày đông gợn bão
Vàm Cỏ ơ hờ… ru những lục bình trôi

Tháng mười hai em về qua góc phố
Cây tương tư rụng chiếc lá sau cùng
Chẳng còn ai nhắc lời thề hoa cỏ
Chiều gối đầu trên những cánh nhớ nhung

Hồn đọng lại chút niềm xưa hò hẹn
Ngước nhìn mây, mây miên viễn đa tình
Trôi, trôi mãi biết nơi đâu là bến
Cúi xuống đời, đời đã lắm điêu linh

Gió cũng biết sang Đông là từ tạ
Người xa người, chiều vội vã biệt ly
Rồi về đâu những ngày sau hối hả
Hành trang xa còn giữ lại được gì?

Tình mãi mãi là cuộc tình không trọn
Nơi anh về mùa chờ đón đưa ai?
Chiếc lá rụng nhành tương tư rũ xuống
Lá lìa cành cây hụt hẫng vòng tay

Trên đây là những bài thơ hay tháng 12 mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua các bài thơ này bạn sẽ cảm nhận được một cách trọn vẹn hơn về những cảm xúc của những ngày cuối năm. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé! 

 

shop hoa tưoi

điện hoa đà nẵng, shop hoa tươi quảng ngãi

 xem thêm >> hoa sinh nhật, hoa khai trương, hoa chia buồn , điện hoa 24gio . shop hoa tươi đặt hoa công nghệ 

xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , lẵng hoa khai trương ,  điên hoa chia buồn , dien hoa 

Bài viết trước:

BÀI VIẾT MỚI