Trọn bộ những bài thơ chữ nôm của nhà thơ Nguyễn Khuyến phần 3

Trọn bộ những bài thơ chữ nôm của nhà thơ Nguyễn Khuyến phần 3

Những bài thơ chữ nôm của Nguyễn Khuyến đã giúp tên tuổi của ông đến gần hơn với bạn đọc. Xoay quanh đề tài nông thôn ông đã thể hiện thành công bức tranh thiên nhiên, con người và cuộc sống nơi đây. Qua đó, giải bày một cách kín đáo những nỗi niềm băn khoăn, những tâm sự lớn của lòng mình. Cùng nhau khám phá những trang thơ của ông ngay nhé!

Những bài thơ chữ nôm của Nguyễn Khuyến đã giúp tên tuổi của ông đến gần hơn với bạn đọc. Xoay quanh đề tài nông thôn ông đã thể hiện thành công bức tranh thiên nhiên, con người và cuộc sống nơi đây. Qua đó, giải bày một cách kín đáo những nỗi niềm băn khoăn, những tâm sự lớn của lòng mình. Cùng nhau khám phá những trang thơ của ông ngay nhé!

Nội Dung

Bực gì bằng gái trực phòng không?
Tơ tưởng vì chưng một tấm chồng.
Trên gác rồng mây ngao ngán đợi,
Bên trời cá nước ngẩn ngơ trông.
Mua vui, lắm lúc cười cười gượng,
Bán muộn, nhiều phen nói nói bông.
Vẫn tưởng có chồng như có cánh,
Giang sơn gánh vác nhẹ bằng lông.

Này hãy nín đi, hãy nín đi,
Lấy chồng làm lẽ có can chi;
Tôi đòi phận trước còn nhiều kẻ,
Hầu hạ duyên sau chẳng một dì;
Ví được sánh duyên người lịch sự,
Còn hơn chính thất kẻ ngu si.
Dẫu rằng cơm nguội nhà ngoài đó,
Cũng đủ phong lưu chẳng thiếu gì.

Phút chốc đem thân bỏ chiến trường,
Ba quân ngơ ngác ngọn cờ hàng.
Sá chi bèo bọt, tôi vì nước,
Thẹn với non sông, thiếp phụ chàng!
Phận tủi nỉ non đàn bạc mệnh,
Duyên may run rủi lưới Tiền Đường.
Mười lăm năm ấy người trong mộng,
Há những là đây mới đoạn trường.

Ta chẳng như ai lối nguyệt hoa
Trước là ngẫm nghĩ nỗi gần xa:
Lấy năm thì cũng dành ngôi chính,
Dấu bảy càng thêm vững việc nhà.
Mọi việc cửa nhà là việc nó
Mấy con trai gái ấy con ta.
Thôi đừng nghĩ sự chi chi cả:
Chẳng chữ gì hơn chữ thuận hoà!

Muốn êm phải biện ba trăm lạng,
Khéo xếp nên liều một chiếc thoa.
Nổi tiếng mượn màu son phấn mụ,
Đem thân chuộc lấy tội tình cha.
Có tiền việc ấy mà xong nhỉ?
Đời trước làm quan cũng thế a?

Ví chẳng đua chơi hội đạp thanh,
Làm sao mang lấy nợ ba sinh.
Kẻ còn người khuất hai hàng lệ,
Trước lạ sau quen một chữ tình.
Nghĩ đến suối vàng thương phận đục,
Nỡ đem lá thắm phụ xuân xanh.
Trong khuôn tài sắc trời hay ghét,
Trăng gió xưa nay chẳng một mình.

Cái gái đời này, gái mới ngoan,
Quyết lòng ẩu chiến với Tây quan.
Ba vuông phất phới cờ bay dọc,
Một bức tung hoành váy xắn ngang.
Trời đất khéo thương chàng bạch quỷ,
Giang san riêng sướng ả hồng nhan.
Nghĩ càng thêm ngán trai thời loạn,
Cái gái đời này, gái mới ngoan!

Ông chẳng hay ông tuổi đã già,
Năm nay ông cũng lão đây mà.
Anh em, làng xóm xin mời cả,
Xôi bánh, trâu heo cũng gọi là.
Chú Đáo bên làng lên với tớ,
Ông Từ ngõ chợ lại cùng ta.
Bây giờ đến bậc ăn dưng nhỉ,
Có rượu thời ông chống gậy ra.

Nhác mắt trông ra nước trắng bong,
Thuyền nan nhẹ nhẹ dạo chơi rong.
Tay chèo hứng gió chim bay mỏi,
Lưng mượn khung trăng cá vẫy vùng.
Bèo nổi lênh đênh đầu nội sạch,
Lúa chìm sâu thẳm cách đồng không.
Ai ơi lo nghĩ làm chi nhọc,
Quý Tị chơi tràn khỏi luống công.

Chị Hoạn ghen tuông cũng khác đời,
Cơ duyên lỏng lẻo buộc chân người.
Cánh buồm mặt bể vừa êm sóng,
Vó ký chân đèo bỗng đến nơi.
Con ở ngẩn ngơ nhìn mặt chủ,
Nhà thầy tưng hửng mất đồ chơi.
Ông trời rõ khéo chua cay nhỉ,
Một cuộc bày ra cũng nực cười.

Năm nay tớ đã bảy mươi tư,
Rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ.
Lúc hứng đánh thêm ba chén rượu,
Ngồi buồn ngâm láo mấy câu thơ.
Bạn già lớp trước nay còn mấy?
Chuyện cũ mười phần chín chẳng như.
Cũng muốn sống thêm dăm tuổi nữa,
Thử xem mãi mãi thế này ư?

So danh giá ai bằng mẹ Mốc,
Ngoài hình hài, gấm vóc, cũng thêm ra.
Tấm hồng nhan đem bôi lấm xoá nhoà,
Làm thế để cho qua mắt tục.
Ngoại mạo bất cầu như mỹ ngọc,
Tâm trung thường thủ tự kiên kim.
Nhớ chồng con muôn dặm xa tìm,
Giữ son sắt êm đềm một tiết.
Sạch như nước, trắng như ngà, trong như tuyết,
Mảnh gương trinh vằng vặc quyết không nhơ,
Đắp tai ngảnh mặt làm ngơ,
Rằng khôn cũng kệ, rằng khờ cũng thây.
Khôn em dễ bán dại này!

Ba vua bốn chúa bảy thằng con,
Thắm thoát xuân thu bảy chục tròn.
Ơn nước chưa đền danh cũng hổ,
Quan tài sẵn có chết thì chôn.
Giang hồ lang miếu trời đôi ngả,
Bị gậy cân đai đất một hòn.
Cũng muốn sống thêm mươi tuổi nữa,
Sợ ông Bành Tổ tống đồng môn.

Chúng anh đây mục hạ vô nhân
Nghe em nhan sắc lòng xuân anh não nùng.
Dù em má phấn chỉ hồng
Dửng dừng dưng anh chẳng thèm trông làm gì.
Lấy anh, anh cho đi trước để làm vì
Tay thì dắt díu tay thì quàng vai
Vén tay sờ chốn em ngồi,
Em thì chẳng thấy, anh thời thở than.
Bâng khuâng như mất lạng vàng,
Cái sênh, cái trống, cái đàn ai mang?
Ai ơi thương kẻ dở dang
Miệng ca tay gẩy khúc đàn tương tư.
Chẳng yêu chẳng nể chẳng vì
Cũng liều nhắm mắt bước đi cho đành.
Một duyên hai nợ ba tình
Chữ duyên chi vướng, mối tình ai mang?
Kẻo còn đi nhớ về thương.
Kẻo còn để mối tơ vương bên lòng.
Đôi ta chút nghĩa đèo bòng
Dẫu mòn con mắt, tấm lòng dám sai
Ngại ngùng những bước chông gai,
Trần gian nhỡn nhục nào ai biết gì.
Chữ tình là chữ chi chi,
Yêu nhau phải bảo đường đi lối về.
Đôi ta đã trót lời thề,
Gần xa dắt díu đi về có đôi.
Đến đâu người đứng ta ngồi
Khi đàn khi hát những người chung quanh.
Tới nơi những chốn thị thành
Đôi bên hàng phố đắp danh đón mời
Đố ai biết chốn chợ Trời,
Dẫu ta lên khoắng một người nàng Tiên.

Ấy năm sinh bác, cũng sinh tôi,
Số bác xem ra khác số tôi.
Cái nét hào hoa, tôi kém bác,
Con đường khoa hoạn, bác thua tôi.
Sự đời đã trải, tôi cùng bác,
Tuổi thọ còn dài, bác với tôi.
Tính tuổi xuân thu trăm lẻ chục,
Nửa phần về bác, nửa phần tôi.

Nay tiết mừng ông mới bảy mươi,
Cổ hy chưa dễ mấy lăm người.
Răng long nhưng hãy còn tinh mắt
Đầu bạc nhưng mà chửa tắc tai.
Bè bạn bày vai kèo chén Lý,
Cháu con dưới gối múa sân Lai.
Xưa nay vẫn giữ lòng chân thực
Chữ đức giả xương máu để đời.

Anh mừng cho chú đỗ ông nghè,
Chẳng đỗ thì trời cũng chẳng nghe.
Ân tứ dám đâu coi rẻ rúng,
Vinh quy ắt hẳn rước tùng xoè.
Rượu ngon ả nọ khôn đường tránh,
Hoãn đẹp nàng này khó nhẽ che.
Hiển quý đến nay đà mới rõ,
Rõ từ những lúc tổng chưa đe.

Nghĩ đời mà cũng ngán cho đời
Câu cóp làm sao được với trời?
Chép miệng, lớn đầu to cái dại
Phờ râu, chịu đấm mất phần xôi
Được, thua, hơn, kém, lưng hồ rượu
Hay, dở, khen, chê, một trận cười
Dựa gối bên song toan hoá bướm
Gió thu lạnh lẽo, lá vông rơi

Nghĩ ta, ta cũng sướng ru mà,
Mừng thấy con ta dựng được nhà
Năm mới lệ thường thêm tuổi một,
Cỗ phe ngôi đã trốc bàn ba.
Rượu ngon đến bữa nghiêng bầu dốc,
Chữ “dại” đầu năm xổ túi ra.
Một khóm thuỷ tiên năm bảy cụm,
Xanh xanh như sắp thập thò hoa.

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những trang thơ nôm cực ấn tượng của nhà thơ Nguyễn Khuyến. Ông là một thi sĩ tài hoa và có sức sáng tạo cao khéo léo chia sẻ những tâm tư của mình vào những bài thơ. Mời các bạn đón xem phần 4 vào một ngày không xa nhé! Thân Ái!

Xem Thêm: Trọn bộ những bài thơ chữ nôm của nhà thơ Nguyễn Khuyến phần 2

 

shop hoa tưoi

hoa tươi từ sơn, shop hoa tươi long biên  , hoa tươi bình thuận

 xem thêm >> hoa sinh nhật, hoa khai trương, hoa đám tang, điện hoa 24gio . shop hoa tươi Địa chỉ shop hoa

xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , lẵng hoa khai trương ,  điên hoa chia buồn , dien hoa 

gửi điện hoa chia buồn đà nẵng

Bài viết trước:

BÀI VIẾT MỚI