Tuyển tập thơ Trần Nhương (Như Hương) hay đặc sắc nhất

Tuyển tập thơ Trần Nhương (Như Hương) hay đặc sắc nhất

Trần Nhương là một nhà thơ sinh năm 1941 tại Thạch Sơn, Lâm Thao, Phú Thọ. Ông vốn là nhà giáo và cũng từng tham quân đội 28 năm. Và cũng từng là trưởng phòng văn nghệ nhà xuất bản Quân đội. Sau này chuyển ra làm ở Hội nhà văn Việt Nam. Cả cuộc đời của mình ông đã dành cho các sáng tác thơ ca và vẽ tranh. Các lĩnh vực này đều được đánh giá rất cao. Còn với thơ ca ông còn có một số bút danh khác: Như Hương, Lâm Thảo, Trường Nhân, Lê Trần Vượng… Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu các bài thơ hay nhất của Trần Nhương bạn nhé!

Trần Nhương là một nhà thơ sinh năm 1941 tại Thạch Sơn, Lâm Thao, Phú Thọ. Ông vốn là nhà giáo và cũng từng tham quân đội 28 năm. Và cũng từng là trưởng phòng văn nghệ nhà xuất bản Quân đội. Sau này chuyển ra làm ở Hội nhà văn Việt Nam. Cả cuộc đời của mình ông đã dành cho các sáng tác thơ ca và vẽ tranh. Các lĩnh vực này đều được đánh giá rất cao. Còn với thơ ca ông còn có một số bút danh khác: Như Hương, Lâm Thảo, Trường Nhân, Lê Trần Vượng… Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu các bài thơ hay nhất của Trần Nhương bạn nhé!

Nội Dung

Có người chết sụt sùi bao số báo
Thế mà Anh chẳng được một vuông con!
Ai đó sợ Anh đang gom cơn bão
Mà người ta như một mụn cây non…

Thôi chẳng chấp, Ức Trai còn oan nghiệt
Nhưng đời sau vẫn vằng vằng sao Khuê
Thân không bại mà danh không liệt
Anh như vừa trận mạc trở về kia…

Chữ nhẫn em chẳng biết
Biết nói gì nữa đây!

Cuộc đời như rừng cây
Cây to chèn cây nhỏ
Hoa trạng nguyên rực đỏ
Khinh thài lài liu riu

Người sang lắm kẻ yêu
Phận hèn thưa bạn hữu
Ngu si hay đàm tiếu
Khôn ngoan thường kiệm lời

Bao đố kỵ ở đời
Trái tim thời bao cấp!
Lá bài đang mặt sấp
Mưu toan thành Át-cơ!

Sao em vẫn ngu ngơ
Tưởng như thời Nghiêu Thuấn
Đời học trăm chữ nhẫn
Mới mong thành “Diễm xưa”

Gió đông bắc mới chớm về
Trời mang mang nhớ, đất se se buồn
Hồ nao nao sóng cô đơn
Núi ngơ ngơ núi thả hồn vào mây
Hoa nhạt nhạt ẩn trong cây
Nắng hao hao tưởng giữa ngày trăng lên…

Yêu em tóc đã bạc rồi
Trái tim không biết nói lời mộng mơ

Giá như gặp tự ngày xưa
Anh không vướng víu giàn dưa vườn cà

Giá như chưa có người ta
Tầm xuân lúc nụ khi hoa sợ gì

Giá như ở tuổi đương thì
Hồ Tây tát cạn, Ba Vì xô nghiêng

Giá như anh có máu điên
Xây hồ bán nguyệt, sắm thuyền rong chơi

Giá như chẳng có ông trời
Đưa em du lịch nước người cho sang

Giá như lắm của nhiều vàng
Ta thuê thợ đúc tượng nàng khắp nơi

Giá như có kiếp luân hồi
Kiếp sau anh chỉ đợi người hôm nay

Giá như là nói cho hay
Biết rằng trời rộng mây bay lắm đường…

Gió tháng ba vẫn thổi
Sông Thao bờ ngô xanh
Thuyền ai sang bãi nổi
Vát chèo vào bình minh

Ngô nô đùa trong gió
Óng ả ngàn bắp non
Phấn rắc vàng chạm ngõ
Xin chọn ngày thành hôn.

Bắp nuột nà thiếu nữ
Ngực căng mành yếm xanh
Thẹn thùng tóc cũng đỏ
Những mong mình lớn nhanh.

Thấp thoáng vành nón trắng
Giữa bãi ngô phất cờ
Có một người đứng lặng
Neo thuyền vào bến mơ.
Gió tháng ba vẫn thổi.
Sông Thao càng non tơ…

Vì đâu lại gọi hoa Bìm
Mỏng manh tim tím lặng im cuối vườn
Vô duyên chẳng chút hương thơm
Chân quê đến cả cái tên nữa là…
Được đâu như Huệ, như Trà
Bướm ong kén lối vào ra sớm chiều
Tha hồ kẻ chuộng người yêu
Nào thơ, nào hoạ bao điều tụng ca
Ừ hoa, đích thị là hoa
Phận hèn vẫn giữ nếp nhà thanh tao
Bìm bìm quấn quýt bờ rào
Đất hoang một chút tơ hào gì đâu!
Tranh nhau lũ trẻ gài đầu
Chơi trò chú rể. cô dâu dập dìu
Hoa Bìm thoáng chút đăm chiêu
Nôn nao vạt nắng xiêu xiêu cuối vườn…

Làng Sỏi của ta lộp độp cơn mưa vườn cọ
Cổng đá ong xóm Sộp xóm Rèo
Cây gạo trước đình mang nắng lửa từ trời xuống thắp
Chằm sen hương ướp khắp làng.

Làng Sỏi đầu gói núi Hùng đất Tổ
Chân khoả nước sông Thao lựng đỏ
Giặc Cờ đen luỹ tre thành luỹ thép
Dân rải cuội khắp đường
Giặc bước lên đổ gục
Đá vèo bay như có súng thần công.

Làng Sỏi một thuở
“Xuân Lũng lắm ổi Xuân Lũng ương
Thạch Sơn lắm đá Thạch Sơn sỏi”
Bom Pháp dội rồi bom Mỹ dội
Làng cháy mấy lần thân cọ đứt ngang lưng.
Nước giếng Giảng vẫn trong
Sắn Hóc Vai vẫn ngọt
Ngược chợ Bờ tấp nập bến sông Thao

Làng Sỏi bao giờ tao loạn
Sân đình hoa gạo rụng như mưa
Chú tôi gục xuống đầm sen hoa vẫn còn máu đỏ
Bố tôi đọc câu “bách nhẫn” khi cùm xiết đôi chân
Tuổi thơ tôi rau sắn muối chua
Sống nhờ con cua Tứ Xã…
Làng Sỏi như quen như lạ
Sân chùa vắng tiếng nam mô…

Làng Sỏi
Bảy ngày ta ra đời nhà bốc cháy
Mẹ ăn gạo than sữa chẳng chịu về
Ta như cái giẻ vắt vai bú nhờ hàng xóm
Núm rau chôn xuống sỏi
Nuôi lớn ta thành người
Làng Sỏi với đồng Khống, đồng Quài
Trâu nhà nàng sừng khoằm, trâu nhà ta sừng choãi
Chiều chăn trâu bìa rừng cánh bãi
Hoa sim đồi tím suốt tuổi thơ ngây.

Làng Sỏi, ta đi lang bạt đó đây
Vẫn nhớ bước chân sỏi cười khúc khích
Làng Sỏi làm nên cổ tích
Cho ta trong trẻo bây giờ..

Cùng em lên Tam Đảo chiều nay
Phố phường lùi mãi phía sau cây
Để lại bon chen cùng tất bật
Lên đây hoà nhập gió cùng mây.

Mười một dặm đèo cua gấp gấp
Tai vù đầu váng tưởng đang say
Em cười nhí nhảnh qua gương kính
Định vớt trăng vào trong búp tay

Mười một dặm đèo lên chót vót
Mùa thu xịch đến lúc đang hè
Em thơm như thể sau khi tắm
Sương khói giăng mùng bỏ thuốc mê

Mười một dặm đèo lên tới đỉnh
Ngờ đâu Tam Đảo cũng thường thôi!
Ở cao xa thế, gần ra thấp
Với núi hình như cũng giống người…!

Thì ra chúng mày cũng khổ
Đi đâu phụ thuộc vào xe
Điện thoại dắt lưng í ới
Khi buồn chỉ hát ô-kê.

Được cái lĩnh lương hàng tháng
Tiền kho hạn úng nỗi gì
Họp hành nhiều khi láng cháng
Chỉ nhanh nhảu nhận phong bì.

Nhà cửa nhênh nhang đến sợ
Xây chi cho tổ quét nhà
Tao tưởng mày hai ba vợ
Ô xin như ngọc như ngà…

Thì ra chúng mày cũng khổ
Tiện nghi trói buộc mất rồi
Dài cổ ra ngoài cửa sổ
May ra mới thấy ông Trời.

Nhớ hồi với tao lên núi
Mày cười mày nói vui ghê
Cái hôm bắt được con rúi
Rượu ngô cả lũ say nhè.

Chúng mày giàu sang chúa đất
Mà sao như chuột bị hun
Trong đầu đang có sới vật
Ra dáng thế mà hay run.

Chúng mày đủ đầy quá thể
Còn lâu mới sướng bằng tao
Mèn mén, con chồn, con rế
Rượu vò uống với trăng sao.

Hay là mày lên với núi?
Đã lâu không gặp bà con
Lòng mày lâng lâng gió thổi
Thắng cố lạ mồm càng ngon.

Nói thôi, chắc mày chẳng dám
Mày như giữa đám dây rừng
Ngày mai tao về với bản
Ở phố đau giần sống lưng…

Đợt thứ nhất
Pháo chúng bắn sang bảy trăm năm mươi quả
Đá không còn là đá
Cây không còn là cây
Triều đồi như ruộng mạ mới trang gặp trận mưa rào
Mười chiến sĩ chảy máu tai…

Đợt thứ hai
Pháo chúng bắn sang một nghìn hai trăm quả
Đá tan ra thành đất
Đất tan ra thành đất
Đất tan thành bụi trời
Cây bị nghiền như làm bột giấy
Triền đồi đất lỏng
Hai mươi chiến sĩ điếc đặc
Bụi đỏ táp đầy người.

Đợt thứ ba
Đợt thứ tư
Không ai còn nghe pháo nữa
Chỉ còn thấy chớp lửa
Và sức ép liên hồi
Như trái núi đè lên ngực
Mọi người nhìn nhau
Lấy tay làm hiệu
Nhìn đôi môi mà đoán ra lời
Không thể nói gì
Không thể ra mệnh lệnh
Sự tinh khôn của lính
Tìm ra một cách thông tin
Lấy dây buộc vào thắt lưng!
Giật mạnh ấy là giặc đến.

Sau pháo bắn bộ binh giặc tràn lên
Kèn dê rúc liên hồi
Sao đỏ như tàn lửa rơi
Triều đồi bụi hòa vào bụi
Năm mươi mét
Ba mươi mét
Mười mét
Sợi dây căng ra suốt dọc chiến hào
Đạn đồng loạt quét vào lũ giặc
Sườn đồi quang đi loang lổ xác thù.

Hoàng hôn
Người lính tạm tháo những nai nịt quanh người
Tạm trút bỏ nỗi nhọc nhằn trận mạc
Tháo sợi dây ở thắt lưng ra
Níu mặt trời vào điểm tự
Và ở đây mặt trời không lặn nữa…

Một cốc bia, một buổi chiều
Một mình anh với một điều vẩn vơ
Một chiều mây trắng phơ phơ
Một thương, một nhớ, một chờ, một mong
Một người ở phía bên sông
Một bờ đang lở đò không cập bờ
Một gì như thể tương tư
Một mai người ấy hình như cũng buồn
Một lời nói dại nói khôn
Một mây một gió bồn chồn bấy nay
Một lòng chỉ một anh đây
Một em ở một chân mây góc trời…
Một này sao chẳng thành đôi
Một đời đau đáu một người một xa…

Bế đứa con trên tay
Nàng đẹp như Đức Mẹ đồng trinh
Má như quả táo vừa chín tới
Đôi mắt xanh thăm thẳm nỗi u buồn
Gió lồng trên đương Côxomôn
Ai cũng vội chỉ nàng đứng lại
Nàng đợi ai đợi mãi
Hay đợi chàng đang hát cuối đồng hoang
Những bài hát Di gan
Những điệu múa bập bùng như lửa
Áo váy bay lắp loá ánh hoàng hôn

Nhưng sao nàmg không có vẻ bồn chồn
Như không có hẹn hò ai cả
Đứa con nhỏ bọc mấy lần váy tã
Chắc đói lòng tìm vú khóc oà lên
Khoác mấy tầng áp dạ áo len
Rét cắt ruột ngực trần sao chịu nổi
Nàng nựng con cho nó vơi cơn đói
Nàng nói gì tiếng nghẹn ở đầu môi
Nàng chìa tay đôi mắt cứ nhìn tôi
Tôi chợt hiểu vì sao nàng đứng mãi
Dòng người đi có đôi người dừng lại
Từ rúp xanh nhạt thếch đặt tay nàng
Ôi bàn tay run rẩy vội vàng
Chắc sợ gió cướp đi tờ giấy bạc

Tôi bên nàng và không thể khác
Rút những đồng tiền có được đưa em
Nàng ngỡ ngàng đôi mắt có trăng lên
Tôi bỗng ngợp trong hào quang đồng nội
Và cứ thế tôi trở thành bối rối
Hình như nàng có nói một câu chi
Mà tiếng Nga tôi có hiểu gì
Xin cứ để tôi bên nàng chốc lát
Nàng khe khẽ cất lên câu hát
Điệu Di gan phóng đãng cảm ơn tôi
Thôi xin đừng hát nữa nàng ơi
Đừng lấy tuyết xát lòng thêm nữa
Tôi không thể đốt mình thành ngọn lửa
Thi sỹ nghèo xa xứ có gì đâu

Tháp nhà thờ lấp loá vàng thau
Ở nơi ấy Đức Mẹ bồng con trong sắc màu rực rỡ
Nàng Di gan cũng bồng con giữa trời mưa tuyết đổ

Anh cầu Chúa đừng đưa em tới đó
Dù đói nghèo xin em cứ Di gan…

Thơ anh chẳng gói được trời xanh cao
Sông đầy chốc đã gày hao
Tháng ngày bỗng cũng xanh xao tháng ngày
Se lòng chút gió heo may
Cúc vàng gọi với chân mây khản lời
Anh đi về một phương trời
Một phương trời – có một người không em…

Ngày Quốc giỗ thắp nén nhang bái vọng
Cầu xin cho quốc thái dân an
Cho nước Việt hiên ngang nhìn biển sóng
Dân không hèn vạn thuở vẫn Bình Than

Lòng ly tán nếu không lo liệu trước
Nước xa kia sao cứu lửa gần
Dân là gốc hãy vì dân gắng sức
Lộc dân cho nên biết nghĩa nhân

Vua cày ruộng cùng áo nâu nón rách
Sao ngày nay cách bức quan – dân
Đừng ảo tưởng uy quyền là bất biến
Vị kẻ sơ quên mất người thân

Vì đại nghĩa dưới trên là một khối
Lửa Diên Hồng rừng rực vẫn còn đây…

Sau sáp nhập quả này ta hoà nhập
Nước mênh mang chẳng địa giới phân vùng
Lý Thái Tổ kinh kỳ, Ngô Quyền thôn dã (1)
Cũng ngang thưng mưa gió não nùng

Chớm vào đông mà mưa như vỡ bể
Cả trăm năm mới có một ngày
Hay Thuỷ Tinh nổi cơn hồng thuỷ
Cho Sơn Tinh ngạo mạn biết tay

Hay Hà Nội có Ba Vì chất ngất
Có bao la Hương Tích, Sài Sơn
Thuỷ thần muốn dân dời phố cổ
Kéo nhau lên sinh sống trên non

Hay trái mệnh đất trời nổi giận
Hay thương dân mà lệ chan chan ???

Nhà thờ Trinh nữ kiêu sa
Vòm cong đôi ngọn một toà thiên nhiên
Chuông chùa vắt nửa sang đêm
Bạch dương ngơ ngẩn để quên nắng vàng
Cuồng say nhịp trông Di gan
Và anh như cốc rượu tràn…
Và em…

Nào những danh gia vọng tộc
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi

Chức tứơc xênh sang mũ áo
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi

Quyền trượng oai phong ngất ngưởng
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi

Cổ phần, vi la, tiền như cây cỏ
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi

Vĩ đại vinh quang thống soái
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi

Tư tưởng bảo hoàng, ngàn trang triết luận
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi

Ta đắm đuối với câu thơ, bức hoạ
Cũng vớ vẩn thôi mà nhưng ta được là ta…
Cỏ cứ mướt chân đê ngày tháng mới
Hoa cứ tàn bạc bẽo kiếp hông nhan…

Yêu em em chẳng biết cho
Em như ngọn gió vu vơ giữa đồng
Biết rằng em đã có chồng
Yêu em anh giống dòng sông hai bờ
Như văn xuoi sánh bên thơ
Như đầu đa hệ tha hồ chọn băng
Như đang lệch hoá ra bằng
Như chàng dấm ớt gặp măng tre vầu
Tội gì mà chẳng yêu nhau
Trời trưa mấy nỗi chuyển mau sang chiều

Thề rằng anh chẳng nói điêu
Không tin anh cứ thử liều rồi xem

Em vừa đủ để anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh
Trời chớm thu vừa đủ nét xanh
Quả chua ấy cũng vừa đủ ngọt.
Em vừa đủ để qua thời non nớt
Nét thục hiền vừa đủ chút đành hanh
Trong vững bền vừa đủ sự mong manh
Trong đằm thắm vừa đủ lòng nghi kị.

Em đàn bà vừa đủ men thi sĩ
Em trang đài vừa đủ nét chân quê
Thích cộng vào vừa đủ biết đem chia
Lòng ngay thẳng vừa đủ mưa che đậy.

Em già dặn vừa đủ điều non bấy
Em tươi vui vừa đủ nét ưu phiền
Em lạnh lùng vừa đủ để thôi miên
Em gìn giữ vừa đủ lòng nổi loạn

Anh khao khát với trái tim lãng mạn
Mong suốt đời vừa đủ để yêu em

Trần Nhương là một nhà thơ có nhiều sáng tác được bạn đọc yêu thích. Với các bài thơ này đã thực sự chinh phục người yêu thơ. Và qua đó cũng giúp nhà thơ nhận được rất nhiều sự ủng hộ và nhiều giải thưởng lớn. Ở các bài thơ này ta cảm nhận được phong cách rất riêng của nhà thơ. Đừng quên đón đọc các bài viết tiếp theo của chúng tôi để cùng cập nhật các bài thơ hay nhất bạn nhé!

 

shop hoa tưoi

hoa tươi bắc ninh, shop hoa tươi hải dương  , hoa tươi cam ranh

 xem thêm >> hoa sinh nhật, hoa khai trương, hoa chia buồn , điện hoa 24gio . shop hoa tươi Địa chỉ shop hoa

xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , lẵng hoa khai trương ,  điên hoa chia buồn , dien hoa 

Bài viết trước:

BÀI VIẾT MỚI