Tuyển tập những bài thơ Puskin đi cùng năm tháng phần 7

Tuyển tập những bài thơ Puskin đi cùng năm tháng phần 7

Không để quý độc giả phải chờ đợi lâu hơn nữa, ngay bây giờ chúng tôi sẽ dành tặng đến các bạn những bài thơ Puskin còn lại của thi hào này. Những bài thơ vang danh đến ngày nay vẫn còn vẹn nguyên giá trị và được bạn đọc chào đón nồng nhiệt. Cùng nhau theo dõi nhé các bạn!

Không để quý độc giả phải chờ đợi lâu hơn nữa, ngay bây giờ chúng tôi sẽ dành tặng đến các bạn những bài thơ Puskin còn lại của thi hào này. Những bài thơ vang danh đến ngày nay vẫn còn vẹn nguyên giá trị và được bạn đọc chào đón nồng nhiệt. Cùng nhau theo dõi nhé các bạn!

Nội Dung

Под вечер, осенью ненастной,
В далеких дева шла местах
И тайный плод любви несчастной
Держала в трепетных руках.
Всё было тихо — лес и горы,
Всё спало в сумраке ночном;
Она внимательные взоры
Водила с ужасом кругом.

И на невинном сем творенье,
Вздохнув, остановила их…
«Ты спишь, дитя, мое мученье,
Не знаешь горестей моих,
Откроешь очи и тоскуя
Ко груди не прильнешь моей.
Не встретишь завтра поцелуя
Несчастной матери твоей.

Ее манить напрасно будешь!..
Стыд вечный мне вина моя,—
Меня навеки ты забудешь;
Тебя не позабуду я;
Дадут покров тебе чужие
И скажут: ,,Ты для нас чужой!”—
Ты спросишь: „Где ж мои родные?”
И не найдешь семьи родной.

Мой ангел будет грустной думой
Томиться меж других детей!
И до конца с душой угрюмой
Взирать на ласки матерей;
Повсюду странник одинокий,
Предел неправедный кляня,
Услышит он упрек жестокий…
Прости, прости тогда меня.

Быть может, сирота унылый,
Узнаешь, обоймешь отца.
Увы! где он, предатель милый,
Мой незабвенный до конца?
Утешь тогда страдальца муки,
Скажи: „Ее на свете нет —
Лаура не снесла разлуки
И бросила пустынный свет”.

Но что сказала я?.. быть может,
Виновную ты встретишь мать,
Твой скорбный взор меня встревожит!
Возможно ль сына не узнать?
Ах, если б рок неумолимый
Моею тронулся мольбой…
Но, может быть, пройдешь ты мимо —
Навек рассталась я с тобой.

Ты спишь — позволь себя, несчастный,
К груди прижать в последний раз.
Закон неправедный, ужасный
К страданью присуждает нас.
Пока лета не отогнали
Беспечной радости твоей,—
Спи, милый! горькие печали
Не тронут детства тихих дней!»

Но вдруг за рощей осветила
Вблизи ей хижину луна…
С волненьем сына ухватила
И к ней приближилась она;
Склонилась, тихо положила
Младенца на порог чужой,
Со страхом очи отвратила
И скрылась в темноте ночной.

Dịch

Một buổi tối mùa thu mưa ảm đạm
Ở nơi xa thiếu phụ cúi đầu đi
Ghi trong tay run rẩy một hài nhi
Kết quả của mối tình bất hạnh
Yên lặng quá chung quanh, trong đêm lạnh
Những cánh rừng, ngọn núi ngủ từ lâu
Nàng dừng chân và lo sợ ngẩng đầu
Mắt sâu thẳm đăm đăm nhìn đêm tối
Khi dừng lại ở hài nhi vô tội
Nàng thở dài ngao ngán phút giây lâu:
“Ngủ đi con của mẹ, mối u sầu
Con không biết những nỗi niềm đau khổ
Lúc mở mắt, ngày mai, trời sáng tỏ
Con đói lòng không thấy sữa mẹ đâu
Con sẽ không bắt gặp cái hôn đầu
Con mẹ đây, một con người bất hạnh
Con sẽ hoài công khóc trong mưa lạnh
Chịu sự dày vò tủi nhục tháng năm…
Con sẽ quyên bóng dáng mẹ âm thầm
Nhưng còn mẹ, mẹ nhớ con mãi mãi
Khi người lạ cho con nơi nương lại
Họ nói rằng: “Mi không phải con ta!”
Gia đình thân yêu, tìm mãi không ra
Con tự hỏi: “Mẹ cha mình đâu nhỉ?”
Giữa những trẻ thơ vui đùa hoan hỉ
Con đắm mình trong suy tưởng vấn vương
Tâm hồn con nhức nhối đau thương
Khi bắt gặp sự nuông chiều mẫu tử
Khắp mọi chốn, con là người tư lự
Cúi thấp đầu trước miệng thế ba hoa
Khi nghe lời xỉ mắng quá chua ngoa
Đừng giận mẹ, con ơi, đừng giận mẹ!
Cũng có thể đáp lòng mong con trẻ
Một ngày kia con sẽ gặp cha
Anh ở đâu, kẻ phản bội hiền hoà
Không quên được của đời em mãi mãi?
Khi xoa dịu lòng người cha khổ ải
Hãy nói rằng: “Mẹ đã mất từ lâu
Nỗi biệt ly dày xéo trái tim đau
Nên mẹ bỏ thế giới này trống rỗng”
Cũng có thể, đừng buông lơi hy vọng
Rồi mai đây con gặp mẹ giữa đường
Cái nhìn con chan chứa yêu thương
Chẳng lẽ mẹ không nhận ra con nữa?
Ôi giá như đất trời phù hộ
Cho những con người sống với niềm tin…
Nhưng biết đâu con đi chẳng ngoảnh nhìn
Để mẹ ôm mối hận lòng đứng mãi!
Hãy cho mẹ, lúc này con đang ngủ
Ôm chặt con, lần cuối, sát trong lòng
Toà án cuộc đời oan nghiệt xử xong
Khép mẹ con ta vào vòng khổ ải
Lúc năm tháng chưa đuổi đi xa mãi
Ngủ đi con, những khổ hạnh buồn đau
Không giết được cả tâm hồn con trẻ!”
Bỗng bất chợt sau rừng thưa trăng hé
Sáng lều tranh cách thiếu phụ không xa
Nàng nhón chân nhẹ tiếng đến thềm nhà
Tay ôm chặt đứa hài nhi vô tội
Nghiêng mình xuống, nhẹ tay nàng đặt vội
Đứa con thơ bên ngưỡng cửa lạnh lùng
Rồi quay đi, sợ hãi giật mình run
Nàng biến mất trong đêm dày tăm tối.

Унылая пора! Очей очарованье!
Приятна мне твоя прощальная краса —
Люблю я пышное природы увяданье,
В багрец и в золото одетые леса,
В их сенях ветра шум и свежее дыханье,
И мглой волнистою покрыты небеса,
И редкий солнца луч, и первые морозы,
И отдаленные седой зимы угрозы.

Dịch

Thu buồn, – cặp mắt đắm say,
Tôi yêu sắc đẹp em ngày chia phôi.
Thiên nhiên tàn úa bỗng tươi,
Rừng thay áo mới, cả trời vàng au.
Ồn ào hơi gió thở mau,
Bầu trời gợn sóng như màu khói sương.
Vài tia nắng hiếm nhớ thương
Sợ mùa đông sớm quen đường đến nhanh.
Đắm trong yên tĩnh ngọt lành,
Tôi quên thế giới thức thành tiếng thơ.
Tâm hồn xáo động ngẩn ngơ,
Tơ lòng run rẩy, mộng chờ đợi ai.

Предвижу всё: вас оскорбит
Печальной тайны объясненье.
Какое горькое презренье
Ваш гордый взгляд изобразит!
Чего хочу? с какою целью
Открою душу вас свою?
Какому злобному веселью,
Быть может, повод подаю!
Случайно вас когда-то встретя,
В вас искру нежности заметя,
Я ей поверить не посмел:
Привычке милой не дал ходу;
Свою постылую свободу
Я потерять не захотел.
Еще одно нас разлучило…
Несчастной жертвой Ленский пал…
Ото всего, что сердцу мило,
Тогда я сердце оторвал;
Чужой для всех, ничем не связан,
Я думал: вольность и покой Замена счастью.
Боже мой!Как я ошибся, как наказан!
Нет, поминутно видеть вас,
Повсюду следовать за вами,
Улыбку уст, движенье глаз
Ловить влюбленными глазами,
Внимать вам долго, понимать
Душой всё ваше совершенство,
Пред вами в муках замирать,
Бледнеть и гаснуть… вот блаженство!
И я лишен того: для вас
Тащусь повсюду наудачу;
Мне дорог день, мне дорог час:
А я в напрасной скуке трачу
Судьбой отсчитанные дни.
И так уж тягостны они.
Я знаю: век уж мой измерен;
Но чтоб продлилась жизнь моя,
Я утром должен быть уверен,
Что с вами днем увижусь я…
Боюсь: в мольбе моей смиренной
Увидит ваш суровый взор
Затеи хитрости презренной –
И слышу гневный ваш укор.
Когда б вы знали, как ужасно
Томиться жаждою любви,
Пылать – и разумом всечасно
Смирять волнение в крови;
Желать обнять у вас колени,
И, зарыдав, у ваших ног
Излить мольбы, признанья, пени,
Всё, всё, что выразить бы мог.
А между тем притворным хладом
Вооружать и речь и взор,
Вести спокойный разговор,
Глядеть на вас веселым взглядом!..
Но так и быть: я сам себе
Противиться не в силах боле;
Всё решено: я в вашей воле,
И предаюсь моей судьбе.

Dịch

Tôi thấy trước: bí mật này được tỏ
Sẽ khiến cô bị xúc phạm thế nào
Trong ánh mắt kiêu sa sẽ chứa
Sự khinh hờn, cay đắng xiết bao!
Tôi muốn gì? ở đâu mục đích
Bày trước cô bao sâu kín nỗi lòng?
Cũng có thể tôi đang gây nguyên cớ
Cho trận cười nghiệt ngã, hư không!
Thật ngẫu nhiên tôi gặp cô ngày ấy,
Thấy trong cô thoáng nét dịu hiền
Tôi không dám tin những gì mắt thấy
Cố nén ghìm những xúc cảm thân quen;
Tự do riêng tẻ buồn, nhàm chán
Tôi cũng không muốn bị mất đi.
Thêm tai hoạ Lensky ngã xuống…
Cũng góp phần gây nên sự chia ly…
Tôi bắt trái tim xa tất cả
Những gì tim từng trìu mến nên thơ
Với xung quanh tôi hoàn toàn xa lạ
Ngỡ thay hạnh phúc bằng tĩnh tại, tự do.
Hỡi Trời! Tôi đã nhầm, ê chề cay đắng!
Không, giá tôi được theo cô khắp chốn
Nhìn thấy cô từng phút suốt đêm ngày
Ánh mắt với nụ cười cô đằm thắm
Hứng lấy bằng đôi mắt đắm mê say
Lắng nghe cô hồi lâu và nhận diện
Bằng hồn tôi sự toàn thiện vẹn ngời
Trước mắt cô lịm dần trong đau đớn
Nhợt nhạt rồi vụt tắt… thật sướng vui!
Không được thế: tôi lang thang mọi chỗ
Để vô tình gặp được cô đâu đó
Dù thời gian tôi quý từng giờ:
Tháng ngày trôi lãng đãng vu vơ
Số phận tôi chỉ vài ngày còn lại,
Những ngày tháng não nề quằn quại.
Tôi biết lắm: cuộc đời tôi sắp hết;
Nhưng lắt lay sống được đến giờ
Thì buổi sáng vững lòng tôi phải biết
Rằng hôm nay sẽ được gặp cô..
Tôi thấy sợ: ánh mắt cô nghiêm khắc
Sẽ thấy trong lời cầu khẩn nhu mì
Những mánh khoé mẹo lừa đáng ghét
Xứng những lời trách cứ lâm ly.
Ôi, ví thử lòng cô hay biết nhỉ
Khát vọng yêu là kinh khủng thế nào
Rừng rực cháy – và luôn dùng lý trí
Nén ghìm trong huyết mạch những khát khao;
Tôi những muốn quỳ trước cô thổn thức
Ôm chân cô, mặc dòng lệ tuôn tràn
Nào van xin, nào thổ lộ tâm can
Nói, nói hết bằng cách nào có thể.
Thay vào đó tôi lạnh lùng ra vẻ
Luôn nguỵ trang trong lời nói, ánh nhìn
Lúc mạn đàm giữ bình thản, tự tin
Khi nhìn cô thì ra điều vui lắm!…
Thôi, đành thế: tôi không còn kiên nhẫn
Chống chính tôi trong mâu thuẫn âm thầm
Lòng đã quyết: xin giờ đây số phận
Trao nơi cô định đoạt nó tuỳ tâm.

Я к вам пишу – чего же боле?
Что я могу еще сказать?
Теперь, я знаю, в вашей воле
Меня презреньем наказать.
Но вы, к моей несчастной доле
Хоть каплю жалости храня,
Вы не оставите меня.
Сначала я молчать хотела;
Поверьте: моего стыда
Вы не узнали б никогда,
Когда б надежду я имела
Хоть редко, хоть в неделю раз
В деревне нашей видеть вас,
Чтоб только слышать ваши речи,
Вам слово молвить, и потом
Все думать, думать об одном
И день и ночь до новой встречи.
Но говорят, вы нелюдим;
В глуши, в деревне всё вам скучно,
А мы… ничем мы не блестим,
Хоть вам и рады простодушно.
Зачем вы посетили нас?
В глуши забытого селенья
Я никогда не знала б вас,
Не знала б горького мученья.
Души неопытной волненья
Смирив со временем (как знать?),
По сердцу я нашла бы друга,
Была бы верная супруга
И добродетельная мать.
Другой!.. Нет, никому на свете
Не отдала бы сердца я!
То в вышнем суждено совете…
То воля неба: я твоя;
Вся жизнь моя была залогом
Свиданья верного с тобой;
Я знаю, ты мне послан богом,
До гроба ты хранитель мой…
Ты в сновиденьях мне являлся,
Незримый, ты мне был уж мил,
Твой чудный взгляд меня томил,
В душе твой голос раздавался
Давно… нет, это был не сон!
Ты чуть вошел, я вмиг узнала,
Вся обомлела, запылала
И в мыслях молвила: вот он!
Не правда ль? я тебя слыхала:
Ты говорил со мной в тиши,
Когда я бедным помогала
Или молитвой услаждала
Тоску волнуемой души?
И в это самое мгновенье
Не ты ли, милое виденье,
В прозрачной темноте мелькнул,
Приникнул тихо к изголовью?
Не ты ль, с отрадой и любовью,
Слова надежды мне шепнул?
Кто ты, мой ангел ли хранитель,
Или коварный искуситель:
Мои сомненья разреши.
Быть может, это всё пустое,
Обман неопытной души!
И суждено совсем иное…
Но так и быть! Судьбу мою
Отныне я тебе вручаю,
Перед тобою слезы лью,
Твоей защиты умоляю…
Вообрази: я здесь одна,
Никто меня не понимает,
Рассудок мой изнемогает,
И молча гибнуть я должна.
Я жду тебя: единым взором
Надежды сердца оживи,
Иль сон тяжелый перерви,
Увы, заслуженным укором!
Кончаю! Страшно перечесть…
Стыдом и страхом замираю…
Но мне порукой ваша честь,
И смело ей себя вверяю…

Dịch

Em viết gửi ông – còn gì hơn nữa?
Những lời em có thể giãi bày?
Tận đáy lòng em biết từ nay
Ông có thể xem thường em lắm lắm
Nhưng nếu ông giữ chút lòng trắc ẩn
Trước phận em hạnh phút vốn hẹp hòi
Có lẽ nào ông nỡ chia phôi.
Mới thoạt đầu em định tâm nén lặng
Hãy tin em: nỗi xấu hổ, ngượng ngùng
Không đời nào em lại thốt cùng ông
Ông đâu biết em trông chờ khắc khoải
Dù hiếm hoi, tuần một lần ông tới
Để thấy ông một thoáng chút nơi làng
Để tai này nghe giọng nói âm vang
Thố t với ông đôi lời, và sau đó
Ngày lẫn đêm đến lần sau gặp gỡ
Chỉ bâng khuâng, vương vấn một điều
Nhưng nghe nói ông vốn người trầm mặc
Chốn thôn quê hiu quạnh dễ u sầu
Còn chúng em… nào có gì đặc sắc
Dẫu chân thành mừng đón trước sau
Vì cớ gì ông đã tới thăm đây?
Nơi hẻo lánh đắm chìm trong quên lãng
Lòng em đã chẳng vương sầu cay đắng
Không trào dâng những xúc cảm lạ lùng
Nếu trên đời em chẳng biết có ông
Tháng ngày trôi (ai người hay biết?)
Lòng nguôi ngoai, rồi cũng đến giờ
Em sẽ lấy người mình yêu nồng thiết
Làm vợ hiền, mẹ tốt dưỡng con thơ
Không!… Trần thế chẳng còn ai khác nữa
Sẽ được em trao gửi trái tim mình!
Hoặc số kiếp sẵn từ lâu đã định…
Hoặc ý Trời: em vốn của riêng anh;
Cả đời em sinh ra cũng chỉ
Để gặp anh và em biết Chúa Trời
Đã gửi anh cho em yêu, em quý
Anh là thần hộ mệnh đến tàn hơi…
Anh thường hiện đến với em trong mộng
Đầy mến thương, ngào ngọt, đẹp vô hình
Em rã rời ánh mắt anh đằm thắm
Trong hồn em nghe vang vọng tiếng anh
Đã từ lâu… không, phải đâu mộng mị!
Anh vừa vào em liền nhận ra ngay
Má ửng đỏ, toàn thân em rực cháy
Xao xuyến thầm một ý nghĩ: chàng đây!
Đúng vậy không? Em đã nghe anh đó:
Thốt cùng em trong tĩnh lặng một mình,
Khi em giúp người nghèo, kẻ khó
Hay nguyện cầu bên Chúa lời kinh
Để an ủi tâm hồn mình quạnh quẽ
Và cũng chính ngay vào giây phút đó
Phải anh không, là hư ảnh ngọt ngào
Qua màn đêm thanh thoát xuyên vào
Trong thinh vắng đầu giường em đi tới
Không anh ư, vậy thì ai đã nói
Đầy yêu thương lời hy vọng thì thầm?
Anh là ai, đấng hộ mệnh thiên thần
Hay chẳng qua kẻ thạo trò cám dỗ:
Hãy xoá tan những day dứt, nghi ngờ
Cũng có thể mọi điều đều trống rỗng
Sự dối lừa lòng trong trắng, ngây thơ!
Dành cho em là phận duyên khác hẳn…
Cũng đành thôi! Em trao gửi duyên này
Tuỳ tâm anh định đoạt nó từ nay,
Trước mặt anh em trào tuôn hàng lệ
Em van anh, hãy chở che em nhé…
Anh mường tượng: em lẻ loi một bóng
Không một ai thông cảm giữa chốn này
Lý trí em đã mệt nhoài trống rỗng
Em chết dần trong im lặng nơi đây
Em chờ anh: bằng cái nhìn duy nhất
Hãy hồi sinh bao ước vọng nơi em
Đừng bỏ em giữa ác mộng này thêm
Anh trách cứ em cũng đành nhận lỗi!
Em dừng bút! Hãi hùng không đọc lại…
Tim lịm đi, nỗi hãi, ngượng hoành hành
Nhưng tin tưởng anh vốn người cao thượng
Nên vững lòng trao duyên phận nơi anh…

Ревет ли зверь в лесу глухом,
Трубит ли рог, гремит ли гром,
Поет ли дева за холмом –
На всякой звук
Свой отклик в воздухе пустом
Родишь ты вдруг.
Ты внемлешь грохоту громов
И гласу бури и валов,
И крику сельских пастухов –
И шлешь ответ;
Тебе ж нет отзыва… Таков
И ты, поэт!

Dịch

Có tiếng thú gầm trong rừng thẳm
Tiếng tù và, tiếng sấm rền vang.
Hay bên đồi tiếng hát của một nàng
Sau mỗi âm thanh náo động
Là trong bầu không gian trống rỗng
Ngươi đều sinh ra một tiếng vang.
Người lắng nghe tiếng sấm rền dậy đất,
Tiếng sóng gầm tiếng thét bão dông,
Tiếng gọi nhau của lũ mục đồng
Mỗi tiếng ngươi đều đáp trả
Riêng tiếng ngươi không ai buồn vọng cả…
Số phận người cũng thế hỡi thi nhân.

Мечты, мечты,
Где ваша сладость?
Где ты, где ты,
Ночная радость?
Исчезнул он,
Веселый сон,
И одинокий
Во тьме глубокой
Я пробужден.
Кругом постели
Немая ночь.
Вмиг охладели,
Вмиг улетели
Толпою прочь
Любви мечтанья.
Еще полна
Душа желанья
И ловит сна
Воспоминанья.
Любовь, любовь,
Внемли моленья:
Пошли мне вновь
Свои виденья,
И поутру,
Вновь упоенный,
Пускай умру
Непробужденный.

Dịch

Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâu
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tối
Sao em đi vội
Ôi, giấc mơ tiên?
Để anh ở lại
Bốn bề màn đêm.
Quạnh hiu tỉnh giấc
Chăn gối xung quanh
Và đêm lặng ngắt
Thoắt thôi lạnh mình
Thoắt thôi bay mất
Bao giấc mơ tình!
Nhưng hồn đầy ắp
Ước muốn còn xanh
Muốn đi đuổi bắt
Hoài niệm trong mơ
Lời cầu hãy nhận
Tình yêu, tình yêu
Cho tôi được thấy
Giấc mơ hồi nàọ
Khi bình minh tới
Lòng đầy hân hoan
Sẵn sàng tôi chết
Trong giấc mộng tình

Мне бой знаком – люблю я звук мечей;
От первых лет поклонник бранной Славы,
Люблю войны кровавые забавы,
И смерти мысль мила душе моей.
Во цвете лет свободы верный воин,
Перед собой кто смерти не видал,
Тот полного веселья не вкушал
И милых жен лобзаний не достоин.

Dịch

Tôi đã quen chiến trận
Thích nghe tiếng gươm khua:
Mơ từ thuở bé thơ
Vinh quang trong khói lửa
Thích trò chơi máu đổ
Của vị thần chiến tranh
Coi cái chết náu rình
Với hồn mình gần gụi
Giữa tuổi xuân phơi phới
Người chiến sĩ trung thành
Vì tự do đấu tranh
Ai chưa hay cái chết
Kẻ đó chưa hưởng hết
Niềm vui sướng vô biên
Không xứng được vợ hiền
Tặng cái hôn nồng thắm

Я пережил свои желанья,
Я разлюбил свои мечты;
Остались мне одни страданья,
Плоды сердечной пустоты.
Под бурями судьбы жестокой
Увял цветущий мой венец –
Живу печальный, одинокой,
И жду: придет ли мой конец?
Так, поздним хладом пораженный,
Как бури слышен зимний свист,
Один – на ветке обнаженной
Трепещет запоздалый лист!…

Dịch

Tôi đã thôi ước mơ
Đã không còn hy vọng
Chỉ còn lại bây giờ
Là nỗi buồn trống rỗng
Hoa đời tôi lại tàn
Trong bão đời khắc nghiệt
Tôi sống buồn cô đơn
Chờ: phải chăng sắp chết?
Tôi như chiếc lá gầy
Treo trên cành trơ trọi
Vàng, bé nhỏ, lắt lay
Đợi mùa đông gió thổi

Брожу ли я вдоль улиц шумных,
Вхожу ль во многолюдный храм,
Сижу ль меж юношей безумных,
Я предаюсь моим мечтам.
Я говорю: промчатся годы,
И сколько здесь ни видно нас,
Мы все сойдем под вечны своды –
И чей-нибудь уж близок час.
Гляжу ль на дуб уединенный,
Я мыслю: патриарх лесов
Переживет мой век забвенный,
Как пережил он век отцов.
Младенца ль милого ласкаю,
Уже я думаю: прости!
Тебе я место уступаю;
Мне время тлеть, тебе цвести.
День каждый, каждую годину
Привык я думой провождать,
Грядущей смерти годовщину
Меж их стараясь угадать.
И где мне смерть пошлет судьбина?
В бою ли, в странствии, в волнах?
Или соседняя долина
Мой примет охладелый прах?
И хоть бесчувственному телу
Равно повсюду истлевать,
Но ближе к милому пределу
Мне всё б хотелось почивать.
И пусть у гробового входа
Младая будет жизнь играть,
И равнодушная природа
Красою вечною сиять.

Dịch

Tôi đang đi trên phố phường ồn ĩ
Hoặc vào nơi thờ cúng, hoặc đang ngồi
Cùng đám trẻ – bao giờ tôi cũng nghĩ
Về những điều đang day dứt lòng tôi
Ai cũng biết: thời gian trôi nhanh thật
Và chúng ta tất cả sẽ có ngày
Vâng, tất cả xuống mồ, và trước mắt
Sắp đến giờ phải đến của ai đây?
Khi chiêm ngưỡng cây sồi xanh tán rộng
Tôi bâng khuâng suy nghĩ: đấy, cây sồi
Có thể sống lâu hơn tôi được sống
Như đã từng sống vượt tổ tiên tôi
Ẵm đứa trẻ trên tay, tôi đau khổ
Nghĩ đời tôi đang tàn lụi, sắp già
Phải nhường chỗ trên đời này cho nó
Để có ngày còn kết nụ, đâm hoa
Mỗi một ngày sắp trôi qua tôi tiễn
Bằng thói quen suy nghĩ khá buồn rầu
Và qua chúng đoán bao giờ sẽ đến
Ngày tử thần mong đợi đến từ lâu
Tôi sẽ chết ở đâu: trong trận đánh
Trên đường đi, trên biển cả sóng dồi?
Hay đơn giản là khu rừng bên cạnh
Sẽ làm mồ chôn vĩnh viễn đời tôi?
Biết là chết, khi hồn lìa khỏi xác
Chôn ở đâu đều thế cả – có điều
Tôi vẫn mong rằng sau này sẽ được
Chôn gần nhà, gần mảnh đất thân yêu
Và cứ để bên mồ tôi lúc ấy…
Như xưa nay – cuộc sống mới ra đời
Và thiên nhiên, bàng quan và lộng lẫy
Vẫn không ngừng kết nụ mới xanh tươi

…Вновь я посетил
Тот уголок земли, где я провел
Изгнанником два года незаметных.
Уж десять лет ушло с тех пор — и много
Переменилось в жизни для меня,
И сам, покорный общему закону,
Переменился я — но здесь опять
Минувшее меня объемлет живо,
И, кажется, вечор еще бродил
Я в этих рощах.
Вот опальный домик,
Где жил я с бедной нянею моей.
Уже старушки нет — уж за стеною
Не слышу я шагов ее тяжелых,
Ни кропотливого ее дозора.
Вот холм лесистый, над которым часто
Я сиживал недвижим — и глядел
На озеро, воспоминая с грустью
Иные берега, иные волны…
Меж нив златых и пажитей зеленых
Оно, синея, стелется широко;
Через его неведомые воды
Плывет рыбак и тянет за собой
Убогий невод. По брегам отлогим
Рассеяны деревни — там за ними
Скривилась мельница, насилу крылья
Ворочая при ветре…
На границе
Владений дедовских, на месте том,
Где в гору подымается дорога,
Изрытая дождями, три сосны
Стоят — одна поодаль, две другие
Друг к дружке близко, — здесь, когда их мимо
Я проезжал верхом при свете лунном,
Знакомым шумом шорох их вершин
Меня приветствовал. По той дороге
Теперь поехал я и пред собою
Увидел их опять. Они всё те же,
Все тот же их, знакомый уху шорох —
Но около корней их устарелых
(Где некогда все было пусто, голо)
Теперь младая роща разрослась,
Зеленая семья; кусты теснятся
Под сенью их как дети. А вдали
Стоит один угрюмый их товарищ,
Как старый холостяк, и вкруг него
По-прежнему все пусто.
Здравствуй, племя
Младое, незнакомое! не я
Увижу твой могучий поздний возраст,
Когда перерастешь моих знакомцев
И старую главу их заслонишь
От глаз прохожего. Но пусть мой внук
Услышит ваш приветный шум, когда,
С приятельской беседы возвращаясь,
Веселых и приятных мыслей полон,
Пройдет он мимо вас во мраке ночи
И обо мне вспомянет.

Dịch

..Tôi lại về thăm
Mảnh đất ấy đã hai năm qua thoáng
Tôi đã sống đời tù đày giam cấm
Mười năm rồi từ ấy đã trôi qua
Đối với tôi đời thay đổi gớm ghê
Và chính tôi theo luật chung cũng đổi
Nhưng dĩ vãng nơi đây còn bổi hổi
Cả hồn tôi vang dội tiếng ngày xưa
Tưởng chừng như đâu vừa mới chiều qua
Giữa rừng thưa mình tôi còn thơ thẩn
Này đây là ngôi nhà giam cấm
Tôi đã sống qua cùng nhũ mẫu mến thương
Người khuất rồi không còn nữa phòng bên
Tiếng chân người gieo nặng
Không còn nữa sự chăm lo đằm thắm
Đây đồi cây thuở ấy toi thường ra
Ngồi lặng nhìn hồ nước và tưởng mơ
Về bờ xa về những cồn sóng khác
Giữa lúa vàng và cỏ xanh bát ngát
Hồ mênh mông nước biếc một màu xanh
Chiếc thuyền chài lặng lẽ khua giầm
Kéo theo tấm lưới gai cũ rách
Qua mặt nước âm thầm bí mật
Dọc thoe bờ thoai thoải những làng thôn
Sau thôn làng cối xay gió nghiêng nghiêng
Cơn gió thoảng cánh quay đi uể oải
Nơi con đường dẫn dần lên đỉnh núi
Trên biên cương trại ấp của cha ông
Gội gió mưa sừng sững ba cỗi tùng
Một cỗi đứng chơ vơ hai cỗi nọ
Gần bên nhau đứng song song một chỗ
Ở nơi đây những buổi sáng trăng suông
Lỏng dây cương tôi ruổi ngựa trên đường
Ngọn tùng ấy cất tiếng reo chào đón
Chúng vẫn đây vẫn tiếng reo âu yếm
Nhưng dưới chân của chúng đã cỗi già
(Thuở ngày xưa trống trải chẳng có chi)
Nay đã mọc rừng non xanh mơn mởn
Bầy trẻ nhỏ như một nhà đầm ấm
Dưới bóng trùm của chúng đứng chen vui
Còn đằng kia đứng đơn độc ngậm ngùi
Bạn của chúng như một chàng ế vợ
Và quanh đó vẫn như xưa trống trải
Chào các ngươi thế hệ trẻ chưa quen
Ta không được thấy buổi mai sung sức
Bọn các ngươi một ngày lớn vọt
Vượt qua đầu những bạn cũ quen ta
Che khuất đi những đỉnh ngọn cây già
Không cho khách lại qua trông thấy
Nhưng cháu ta lòng tràn đầy sảng khoái
Từ cuộc vui nhà bạn có về qua
Hãy cho nó được nghe trong đêm tối
Tiếng các người được niềm nở reo ca
Và qua đây nó sẽ nhớ tới ta

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến quý độc giả những bài thơ Puskin ấn tượng và đặc sắc nhất hiện nay. Với những giá trị cao cả nhà những bài thơ này đã một thời gây chấn động nền văn học nước Nga. Đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết hay và đặc sắc nhất nhé các bạn! Thân Ái!

Xem Thêm: Tuyển tập những bài thơ Puskin đi cùng năm tháng phần 6

 

shop hoa tưoi

hoa tươi mỹ tho, shop hoa tươi cái lậy  , hoa tươi đồng nai

 xem thêm >> hoa sinh nhật, hoa khai trương, hoa đám tang, điện hoa 24gio . shop hoa tươi Địa chỉ shop hoa


xem thêm >> hoa sinh nhật đẹp , lẵng hoa khai trương ,  điên hoa chia buồn , dien hoa 

shop hoa tươi nam phước duy xuyên

Bài viết trước:

BÀI VIẾT MỚI